Bí Thư Trùng Sinh

Chương 2254 : Kéo dài một chút, chờ một chút (3)

Ngày đăng: 02:37 19/04/20


Khi Thẩm Vạn Quân nâng ly lên, những người còn lại cũng nâng ly, bầu không khí trong phòng có chút nhiệt liệt.



Vương Tử Quân ngồi trên xe mà ngón tay gõ lên ghế da, lúc này trong lòng liên tục có nhiều ý nghĩ, chẳng qua chỉ liên quan đến tình hình gặp mặt hôm nay. Tuy cũng không ai nói toạc ra, thế nhưng hắn biết rõ người làm chủ ngày hôm nay chính là Thẩm Vạn Quân.



Thẩm Vạn Quân cho ra chiêu thức này rõ ràng muốn biểu hiện tư thái dựa vào người mình, thực tế còn bày biện ra thực lực của Thẩm Vạn Quân vào lúc hiện tại. Đám người Thịnh Lưu Duệ tuy không có chức vụ gì, thế nhưng ai cũng có lực ảnh hưởng không nhỏ ở Mật Đông, nếu như mình muốn ra tay cũng phải xem xét ném chuột vỡ bình.



Vương Tử Quân nghĩ đến Thẩm Vạn Quân mà không khỏi nghĩ đến Sầm Vật Cương, có thể làm cho Sầm Vật Cương phải chịu thiệt thòi, cuối cùng không giải quyết được gì, chuyện này không phải chỉ một mình Thẩm Vạn Quân là có thể làm được.



Vương Tử Quân cảm thấy muốn hoàn thành được chuyện này thì phải có người giúp đỡ, trong đầu hắn không khỏi lóe lên vài ý nghĩ, hắn nghĩ đến một người, đó là Đường Chấn Huy. Tuy lúc này Đường Chấn Huy đã rời khỏi Mật Đông, thế nhưng người này công tác nhiều năm ở Mật Đông, phải có những hiểu biết cụ thể về Mật Đông.



Nhưng Vương Tử Quân cũng không gọi điện thoại ngay cho Đường Chấn Huy, hắn đi về nhà, sau đó mới gọi điện thoại cho Đường Chấn Huy.



- Chủ tịch Tử Quân, bây giờ anh gọi điện thoại cho tôi, có phải có dặn dò gì không? Trong điện thoại vang lên giọng nói của Đường Chấn Huy, giọng điệu có vẻ thoải mái tự nhiên, rõ ràng là công tác rất thỏa mãn.



Vương Tử Quân cười cười nói: - Lão lãnh đạo, nếu nói ra thì phải là ngài chỉ thị cho tôi, tôi có việc cần phải thỉnh giáo ngài.
Vương Tử Quân nhìn bộ dạng của con trai mà không biết nên nói cái gì. Hắn biết con trẻ thường rất tinh khiết, thế nhưng nếu bảo hắn khen con mình có bản lĩnh ở phương diện này, hắn thật sự không nói nên lời.



Tiểu Bảo Nhi lần này đến trường cũng không phải là Vương Tử Quân đi đăng ký, thế nên bây giờ cũng không ai biết Tiểu Bảo Nhi là con trai của Vương Tử Quân.



Khi Vương Tử Quân đang tiến hành trao đổi với Tiểu Bảo Nhi trên phương diện tư tưởng, đúng lúc Mạc Tiểu Bắc đi đến. Khi thấy Mạc Tiểu Bắc thì Tiểu Bảo Nhi vội vàng rời khỏi ngực Vương Tử Quân.



- Tiểu Bảo Nhi, ngày mai con còn phải đi học, con đi ngủ sớm đi. Mạc Tiểu Bắc nhìn thoáng qua Tiểu Bảo Nhi rồi dùng giọng dịu dàng nói.



- Con biết rồi, mẹ! Tiểu Bảo Nhi không hiểu nguyên nhân gì mà luôn coi lời nói của Mạc Tiểu Bắc là thánh chỉ, thế nhưng nó lại rất thân cận với Vương Tử Quân.



Vương Tử Quân nhìn con trai đi ngủ thì cười nói: - Để cho con chơi thêm một lúc cũng được, không cần ép con cái quá căng.



- Anh nói thì dễ lắm, tiểu tử kia bây giờ mới có chút quy củ, trước đó nó về thủ đô được sủng ái đến mức không thấy rõ nam bắc, không thể quản được. Mạc Tiểu Bắc nói rồi ngồi xuống đối diện với Vương Tử Quân: - Em đã nghĩ kỹ rồi, em sẽ đến công tác ở thư viện tỉnh.