Bí Thư Trùng Sinh

Chương 2263 : Nghe thấy âm thanh khó khăn của dân gian (1)

Ngày đăng: 02:37 19/04/20


Triệu Hiểu Bạch vừa hỏi xong một câu giọng điệu chất vấn thì giống như chọc vào tổ ong vò vẻ, tên cảnh sát trẻ tuổi vốn bị Triệu Hiểu Bạch mắng cho một chặp cảm thấy không thoải mái, bây giờ nghe thấy Triệu Hiểu Bạch nghi vấn với công tác của mình thì nổi nóng: - Nếu anh nghi vấn công tác của chúng tôi, có thể gọi điện thoại trách móc. Thế nhưng tôi nói cho anh biết, anh trách móc hay sao cũng vô dụng, bây giờ còn nhiều vụ án lớn đè nặng lên vai, lúc này người của cục công an sẽ nhanh chóng chạy đến xử lý những chuyện nhỏ nhặt thế này cho anh sao?



Vương Tử Quân khoát tay áo với Triệu Hiểu Bạch, khi hắn đang định lên tiếng thì một tên thanh niên chạy đến như người điên, khi đến bên cạnh nhóm người anh Lý thì người này lớn tiếng nói: - Chú Lý, không hay rồi, bố cháu bị đánh.



Mọi người vốn đang ồn vào vì chuyện xe của Triệu Hiểu Bạch bị đập, bây giờ nhanh chóng trở nên yên lặng. Anh Lý chợt vọt đến trước mặt tên thanh niên kia rồi lớn tiếng nói: - Nhị Oa Tử, xảy ra chuyện gì?



- Chú Lý, vừa rồi cháu và bố đi ra ngoài, có vài người chặn đường cầm gậy gỗ đánh bố cháu. Lúc này bố cháu đang nằm ở ngoài cổng, chú Lý, chú mau đến cứu bố cháu. Nhị Oa Tử nói rồi khóc rống lên.



Lúc vừa rồi còn chưa kịp nhìn kỹ tên thanh niên này, bây giờ nhìn qua thì thấy trên người có vài vết thương, thậm chí trên đầu còn chảy máu.



- Đi, chúng ta qua xem thế nào. Chú Lý kéo tay Nhị Oa Tử chạy đi, đám người chung quanh cũng đuổi theo. Vương Tử Quân nhìn thoáng qua hai viên cảnh sát giao thông rồi trầm giọng nói: - Hai vị đồng chí, phía trước xảy ra chuyện, hay là chúng ta cùng qua xem thế nào.



- Chúng tôi cũng muốn đi qua, thế nhưng phân công bất đồng, chúng tôi đi sang cũng không có tác dụng. Hơn nữa cậu thanh niên kia xem như đã báo án, lát nữa sẽ có người của đồn công an đi sang. Chúng tôi xử lý chuyện xe cộ này cái đã. Tên cảnh sát cao gầy chợt có thái độ tốt đẹp với Vương Tử Quân hơn vài phần.



Vương Tử Quân nghe thấy người kia nói như vậy thì không khỏi nhíu mày, hắn gật đầu nói với Triệu Hiểu Bạch: - Cậu lái xe đi qua.




Xe chạy đi như bay, đám người vây quanh cũng không tản đi. Đủ mọi tiếng nghị luận vang lên, có những ông cụ hơn bảy mươi vung vẩy quải trượng trong tay nói những lời nghiệp chướng này nọ.



- Anh bạn, xe của anh cũng không thể quay về ngay được, nếu không thì đến nhà tôi nghỉ ngơi uống nước một chút. Một người công nhân hơn bốn mươi tuổi đi đến dùng giọng nhiệt tình nói.



Vương Tử Quân yêu cầu Triệu Hiểu Bạch lái xe đưa người bị thương đi bệnh viện, người chỗ này ai cũng thấy rõ ràng. Sau khi người đàn ông kia cho ra lời mời, những người bên cạnh cũng nhiệt tình nói: - Anh Trình nói đúng, này đồng chí, ngài đi đến nhà anh ấy nghỉ ngơi một chút, nơi đây cũng không phải chỗ nói chuyện.



Vương Tử Quân do dự giây lát rồi cười nói với anh Trình: - Vậy làm phiền anh rồi.



Nhà của anh Trình cũng không cách quá xa, đi hai mươi mét đã đến. Sau khi Vương Tử Quân vào trong nhà thì vợ của anh Trình nhanh chóng pha trà, cũng lấy kẹo bánh ra đãi khách. Có vài người đi vào theo Vương Tử Quân, nhìn qua đều là người đã có tuổi.



Có lẽ những người này đều có uy vọng cao ở khu dân cư này.



- Anh kia có phải đắc tội với người nào không? Vương Tử Quân ngồi xuống uống một hớp nước rồi hỏi anh Trình.