Bí Thư Trùng Sinh
Chương 227 : Bị chị Hồng cắm sừng
Ngày đăng: 02:15 19/04/20
Quán ăn hóa Tam Quân.
Quán ăn khá mới nhưng cũng khá nhỏ, tuy vị trí có hơi xéo nhưng đặt ở phía đông huyện thành Lô Bắc, giá cả lại rẻ, món ăn đậm đà, thế nên được nhân viên công nhân tôn sùng. Đến giờ cơm thì ba gian đều ngồi đầy người, bọn họ uống rượu vung tay trò chuyện thoải mái.
Lúc này trong quán ăn Tam Quân, ở một góc khuất, có hai tên đàn ông đang hùng hổ ăn uống. Một người thân hình cao lớn, lưng hùm vai gấu, hắn đang dùng đũa gắp một miếng thịt dê lớn chấm nước mắm rồi bỏ vào miệng, vẻ mặt cực kỳ sảng khoái.
- Hổ Tử, tiểu tử cậu mời anh ăn cơm có mục đích gì? Nói nhanh lên, anh nếu có thể sẽ không tiếc lực giúp đỡ.
Tên đàn ông cao lớn nâng một ly rượu lên cạn sạch, sau đó dùng giọng hào sảng nói.
Hổ Tử tuy có cái tên khá mạnh nhưng nhìn qua giống như một con mèo bệnh, không những vóc dáng nhỏ thấp, hơn nữa còn khô quắt. Hắn vừa nhai nuốt thịt dê vừa khẽ cười hì hì nói:
- Anh Đức Phát quả nhiên là mắt sáng như đuốc, em có gì cũng không gạt được anh.
Hổ Tử nói làm cho anh Đức Phát cảm thấy rất vui vẻ, hắn cười ha hả nói:
- Hổ Tử, hai người chúng ta cùng tiến vào cục công an một năm, lại cùng công tác vài năm, không nói đến những người khác, tiểu tử cậu có gì qua mắt được anh?
- Hì hì, vẫn là anh Đức Phát hiểu em, đây thật ra cũng không phải chuyện gì lớn, chỉ là em nghe nói trung đội trưởng của chúng ta sắp được đề bạt, không phải sẽ có một vị trí trống sao? Em muốn nhờ anh Đức Phát nói lời hòa giải với đại đội trưởng, để cho em lấy đầy lỗ hổng kia.
Hổ Tử vừa nói mà hai mắt vừa tỏa sáng, rõ ràng hắn rất hướng đến vị trí trung đội trưởng kia.
- Việc này tôi giúp cậu là được, nhưng mưu sự tại nhân thành sự tại thiên, cuối cùng có được hay không cũng đừng oán trách anh.
Anh Đức Phát dù đã uống rượu nhưng trên vấn đề nguyên tắc vẫn rất rõ ràng, cũng không đồng ý chắc nịch.
- Cám ơn anh Đức Phát, anh đã nói thì sao không thành? Đội cảnh sát hình sự chúng ta không ai không biết đại đội trưởng là bạn của anh?
Hổ Tử vừa nói vừa nâng ly lên mời:
- Anh Đức Phát, hai anh em ta làm một ly.
Đức Phát hầu như không từ chối bất kỳ ai mời rượu, hắn cũng không chờ Hổ Tử đưa ly rượu đến mà đã đổ cạn vào bụng.
Có câu rượu vào biến thành anh hùng, sau khi uống được hơn nửa chai rượu thì Đức Phát cảm thấy lâng lâng, hắn vỗ vỗ vai Hổ Tử nói:
- Cậu em, chuyện của cậu thì tôi sẽ cố sức vận động, nếu được thì tốt; nếu làm không xong, coi như năng lực của anh có hạn, cậu cũng đừng oán trách anh.
- Anh Đức Phát, anh quan tâm đến em như vậy, sao em có thể trách anh? Anh xem Hổ Tử là thế nào rồi?
Khi Địch Đức Phát đang do dự thì có ánh đèn lóe lên, Liễu Yên Hồng toàn thân như nhộng và Vũ Trạch Huy không mảnh vải che thân đều đã bị ghi hình lại. Lúc này Liễu Yên Hồng càng đến bên cạnh Vũ Trạch Huy hỏi han xem có vấn đề gì không.
- Anh Đức Phát, chuyện này không thể tính như vậy, đừng nói hắn là trưởng phòng tuyên truyền, dù là bí thư thị ủy thì ngoại tình với vợ người ta cũng không có gì là vẻ vang. Hơn nữa anh Đức Sấm là quân nhân, nếu náo loạn ra thì cuối cùng kẻ này sẽ bị kéo ra tòa án quân sự.
Hổ Tử nói đến đây thì càng giật dây:
- Tốt nhất làm cho cả thành phố Hồng Ngọc biết được tình huống vị trưởng phòng tuyên truyền Vũ Trạch Huy này lên giường với vợ người khác là được.
Vũ Trạch Huy và Liễu Yên Hồng vốn cực kỳ phẫn nộ nghe thấy giọng nói của Hổ Tử thì da đầu run lên, cả hai đều thầm nghĩ, nếu mọi người thầm hiểu thì nhiều nhất là cười nhạt cho qua, nhưng nếu náo loạn thì không dễ xong việc.
Vũ Trạch Huy nghĩ đến đây thì cũng bất chấp cảm giác đau bụng, hắn chậm rãi đứng lên nói:
- Mọi chuyện đều có thể thương lượng, mọi chuyện đều có thể thương lượng.
Lúc này Vũ Trạch Huy đã không còn tỏ ra mình đường đường là một vị trưởng phòng tuyên truyền, hắn dùng giọng đáng thương cầu xin Địch Đức Phát:
- Cậu em, chỉ cần cậu không nói chuyện này ra ngoài, tất cả đều có thể thương lượng, cậu muốn đi đơn vị gì, chức vụ gì, chỉ cần cậu mở miệng là tôi hoàn toàn có thể giải quyết được.
Thân trong quan trường thì cực kỳ chú ý những lời hứa hẹn, nói câu nào phải là nửa vời, dù thế nào cũng không được khẳng định. Vũ Trạch Huy trước nay thường thích bày ra đủ mọi loại khó khăn, sau đó mới làm việc cho người, nếu như không phải như vậy, người ta sao có thể biết đó là ân huệ lớn?
Vì thế mà xưa nay Vũ Trạch Huy chưa từng nói lời khẳng định, nhưng hôm nay hắn phá lệ lên tiếng như vậy cũng là vì không thể làm khác hơn. Trước mắt hắn cần khống chế thế cục, cần phải bịt kín miệng tên này, sau đó mới dễ nói. Vừa rồi hắn bị đối phương đánh quá mạnh, sợ rằng sẽ có ảnh hưởng đến phương diện làm đàn ông sau này, hắn cũng rất căm hận, rõ ràng là địch ý với Địch Đức Phát còn mạnh hơn cả với Vương Tử Quân.
Sau khi phát tiết thì Địch Đức Phát cũng có chút thanh tỉnh, bộ dạng không sợ trời sợ đất như vừa rồi đã không còn, cảm giác lo lắng và phẫn nộ cứ mãi chớp động. Khi hắn đang do dự thì Liễu Yên Hồng đi đến bên cạnh dùng giọng oán hận nói:
- Địch Đức Phát, cậu cút đi, ngày mai tôi sẽ ly hôn với anh cậu, để xem người Dịch gia làm gì được tôi?
Xem ra người phụ nữ này bị ép thì trong lòng càng phát ra tính khí hung hăng, Liễu Yên Hồng rống lên làm cho Địch Đức Phát không tự chủ được phải lui ra phía sau vài bước, coi như sợ hãi vì lời nói của đối phương. Anh trai hắn rất yêu người phụ nữ này, nếu như hai bên ly hôn, sợ rằng anh hắn sẽ cực kỳ khó chịu.
Khi Địch Đức Phát còn đang do dự thì Hổ Tử đã chạy đến, hắn kéo tay Địch Đức Phát rồi nói:
- Anh Đức Phát, không có gì phải sợ bọn họ, bây giờ chúng ta kéo bọn họ ra ngoài đường, dù sao thì bọn họ cũng không còn biết xấu hổ, chúng ta cho đôi gian phu dâm phụ này đi dạo phố, để mọi người xem một vị trưởng phòng tuyên truyền dạng chó hình người trần như nhộng sẽ có bộ dạng thế nào.
Lời uy hiếp của Hổ Tử thiếu chút nữa làm cho Vũ Trạch Huy té lăn ra đất, loại chuyện xấu hổ này truyền ra ngoài thì hắn sau này đừng hòng lăn lộn trong quan trường huyện Lô Bắc, không, phải nói là sau này cả thành phố Hồng Ngọc cũng không còn chỗ cho hắn dung thân.
Trưởng phòng tuyên truyền và nhân tình bị đẩy ra đường trần như nhộng, đây tuyệt đối là một tài liệu tuyên truyền, nếu như bị đám báo chí chó má ghi hình lại được, như vậy vấn đề sẽ là nghiêm trọng, mình sẽ trở nên nổi tiếng, sẽ bị người người phỉ nhổ.
Nếu như mình bị bãi quan miễn chức, Vũ Trạch Huy cũng sẽ không khờ dại cho rằng con đàn bà này sẽ đi theo mình, tất nhiên đối phương sẽ chạy đi ngay khi có thể.