Bí Thư Trùng Sinh
Chương 2274 : Tu luyện mới có thể đắc đạo thành tiên (2)
Ngày đăng: 02:37 19/04/20
Vương Tử Quân không nói gì, hắn chỉ xoay xoay cây bút trong tay. Lúc này giọng nói của Trương Tề Bảo càng nhỏ hơn: - Vị bạn học của tôi chính là đại biểu nhân dân toàn quốc.
Trương Tề Bảo nói xong câu này thì thở dài một hơi, khi hắn nhận được tin tức thì đã hiểu được ý nghĩa của nó là gì, thế nhưng ý nghĩa này lại làm cho hắn cảm thấy bị đè nén. Tuy hắn cảm thấy chuyện này không có khả năng quá lớn, thế nhưng hắn biết người bạn học của mình sẽ không bao giờ nói dối.
Bạn học của mình không nói dối, như vậy nếu sự việc là thật, căn bản sẽ là chấn động lật trời.
- Bí thư Vi là người công tác lâu năm ở Mật Đông, căn bản là cúc cung tận tụy vì sự phát triển của Mật Đông, quả thật đã cho ra nhiều cống hiến. Thế nhưng cúp vàng cúp bạc không bằng danh tiếng trong dân, bí thư Vi có thể lưu lại thanh danh tốt như vậy, xem ra đó là tấm gương cho chúng ta học tập. Vương Tử Quân đặt bút trong tay xuống rồi cười nói.
Trương Tề Bảo nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Vương Tử Quân, hắn cũng không nói gì thêm. Hắn tin tưởng Vương Tử Quân đã hiểu rõ ý nghĩa của sự việc này, chỉ cần Vương Tử Quân hiểu, như vậy thì nhiệm vụ của hắn đã hoàn thành.
Trương Tề Bảo vừa mới đi ra được vài phút thì Triệu Hiểu Bạch đưa Cố Tắc Viêm đi đến. Trước kia Cố Tắc Viêm ít khi đến phòng làm việc của Vương Tử Quân, thế nhưng bây giờ đi đến với nụ cười sáng lạn trên môi.
Cố Tắc Viêm ngồi xuống đối diện với Vương Tử Quân trên ghế sa lông rồi cười nói: - Chủ tịch, vừa rồi thư ký trưởng Tề Bảo truyền đạt ý chỉ của ngài, tôi cảm thấy chuyện này là ngài đi thì hay hơn, dù sao thì ngài cũng là chủ tịch tỉnh.
- Anh đi thay cho tôi, vì tết trung thu tôi chuẩn bị quay về thủ đô. Vương Tử Quân ném cho Cố Tắc Viêm một điếu thuốc rồi cười nói: - Những ngày tới có chuyện gì mong chủ tịch Tắc Viêm quan tâm nhiều hơn.
Từng cơn gió nhẹ thổi vào phòng, bầu không khí mát mẻ làm cho hắn cảm thấy tâm tình bình tĩnh hơn. Hắn đứng trên lầu nhìn bao quát cả khu văn phòng ủy ban nhân dân tỉnh, nơi đây có nhiều người liên tục ra vào, có không ít người dừng lại bên cạnh xe hoặc bồn hoa trò chuyện với nhau.
Vương Tử Quân đều không biết đại đa số những người kia, tuy hắn đã công tác ở đây được hơn nửa năm, thế nhưng đơn vị trong ủy ban nhân dân tỉnh là quá nhiều, hắn nhớ được một phần thì đã là quá tốt rồi.
Khi Vương Tử Quân chuẩn bị kéo màn cửa thì một chiếc xe chậm rãi chạy đến.
Xe dừng lại, Thịnh Giáp Thành tươi cười xuống xe. Khi Thịnh Giáp Thành đi ra thì có nhiều người vốn đang bận rộn nhanh chóng tiến lên nghênh đón.
Tuy Vương Tử Quân không nghe được âm thanh thế nhưng cũng thấy đám người kia tươi cười như hoa vây quanh người Thịnh Giáp Thành.
Thịnh Giáp Thành nở nụ cười vui vẻ, liên tục bắt tay từng người, thỉnh thoảng cũng vỗ vỗ vai vài người, làm cho đám người kia cảm thấy rất vui vẻ. Vương Tử Quân nhìn bộ dạng của Thịnh Giáp Thành, hắn chậm rãi đóng cửa lại.
Vương Tử Quân lại ngồi xuống bên cạnh bàn làm việc, hắn viết một chữ Thịnh khá lớn trên bản nháp củaminhf, sau đó lại dùng mực bôi đi. Hắn vừa buông bút thì có tiếng gõ cửa vang lên.