Bí Thư Trùng Sinh

Chương 2276 : Kết quả chỉ hươu bảo ngựa (1)

Ngày đăng: 02:37 19/04/20


Hà Kiến Chương bây giờ Đông Sơn tái khởi, tất nhiên Thịnh Giáp Thành sẽ không phục, vì lão thấy Hà Kiến Chương tiến lên làm lãnh đạo thứ hai của ủy ban nhân dân tỉnh Mật Đông cũng không phải là kết quả của một người có năng lực, cũng không phải là bản thân quá nổi tiếng, không phải là người không sử dụng thì lãng phí nhân tài.



Hà Kiến Chương có được tình huống như bây giờ căn bản chỉ có một nguyên nhân, đó là làm người hầu cho Vương Tử Quân. Phương thức của Vương Tử Quân quá thần kỳ, quá không theo lẽ thường, căn bản không có khuôn sáo chế ước, muốn dùng ai thì dùng. Tính tùy ý của người này quá mạnh, thật sự chỉ có thể dùng một câu để khái quát, rõ ràng là chỉ hươu bảo ngựa, rõ ràng là Hà Kiến Chương trông cậy vào gà mẹ Vương Tử Quân để đi qua sông, làm gì có trình độ?



Thịnh Giáp Thành thầm oán không thôi, Hà Kiến Chương bên này vừa châm trà vừa dùng giọng giống như gặp được tri kỷ nói: - Anh Thịnh, tôi phát hiện đến cuối cùng thì tôi mới là người hiểu rõ anh nhất. Chủ tịch Vương bây giờ dù là chuyện lớn hay chuyện nhỏ cũng thương lượng với tôi, nếu tôi cứ mãi đi tìm anh, không phải là bị người ta nói rằng mình không biết phân biệt sao?



Hà Kiến Chương nói rồi dừng lại một chút: - Đúng rồi, công ty của nhà anh thế nào rồi?



- Công ty gì? Thịnh Giáp Thành có chút sững sờ, sau đó dùng giọng giận dỗi căm tức hỏi lại một câu.



- À, tôi nhớ sai rồi, ha ha ha, là của cháu nhà anh. Anh cũng nên quản con mình cho tốt, Thẩm Vạn Quân kia là một vết xe đổ, người này đối với bên ngoài thì hống hách, lừa được thì lừa, làm loạn thì làm loạn, thứ gì cũng thu mua vào, dùng bất cứ thủ đoạn nào. Cách giải quyết như vậy có thể không gặp chuyện không may sao? Giấy cuối cùng cũng không bọc được lửa, quả thật là lưới trời thưa mà khó lọt. Hà Kiến Chương vừa cười vừa bày ra bộ dạng một người hiểu biết với Hà Kiến Chương.



Thịnh Giáp Thành rất muốn dõng dạc một phen trước mặt Hà Kiến Chương, thế nhưng trong mắt nhiều người thì căn bản là đều hiểu ý lẫn nhau, công khai sẽ là không ổn. Nếu như lão ồn ào, cuối cùng người bị hại sẽ là chính mình. Không bằng áp chế chính mình, không nói ra lời nào sẽ là phát tài. Vì vậy dù biết rõ lời nói của Hà Kiến Chương làm chính mình bực bội, thế nhưng lão chỉ có thể yên lặng nuốt vào bụng, cảm giác uất nghẹn này làm cho lão cực kỳ khó chịu.




Vương Tử Quân và Mạc Tiểu Bắc đứng bên cạnh, hai người đưa mắt nhìn nhau, bộ dạng rất vui vẻ.



- Đi thôi, tranh thủ thời gian về nhà, mẹ đã nấu cơm rồi, chúng ta cùng nhau ăn cơm đoàn viên. Trương Hữu Trí nhìn Mạc Tiểu Bắc rồi dùng giọng thân mật nói.



Tuy khu thường trú tỉnh Mật Đông ở thủ đô cũng chạy xe đến đón, thế nhưng lại bị Vương Tử Quân từ chối. Hắn đi lên xe của mẹ Triệu Tuyết Hoa đến đón mình, hắn ngồi ở vị trí bên cạnh tài xế rồi hỏi: - Mẹ, bố con bây giờ đang bận rộn gì vậy?



- Còn bận rộn gì nữa, tất nhiên là đi theo bí thư Lâm. Những ngày qua sức khỏe của chủ nhiệm Trần càng không được tốt, đã trình đơn từ chức lên tuyến trên, bố của con bây giờ căn bản càng có ít thời gian dùng cơm ở nhà. Triệu Tuyết Hoa cảm thán một phen, thế nhưng lời nói lại có vài phần kiêu ngạo.



Vương Tử Quân cười cười, chủ nhiệm Trần kia rời đi đúng như dự đoán của hắn. Cả đời này mẹ làm nội trợ, căn bản chỉ nhìn thấy mặt ngoài sự kiện, cũng không thèm quan tâm đến trình tự ở sâu bên trong.



Tuy đây không phải là căn nhà ở tỉnh Chiết Giang, thế nhưng Vương Tử Quân vẫn cảm thấy về nhà cực kỳ buông lỏng. Hắn lười biếng nằm trên ghế sa lông, nhìn Tiểu Bảo Nhi vui vẻ chạy qua chạy lại trong phòng khách, đang cầm trong tay những món đồ chơi mà bà vừa mới mua, hai tai của hắn lại chú ý đến câu chuyện giữa Triệu Tuyết Hoa và Mạc Tiểu Bắc.