Bí Thư Trùng Sinh
Chương 2283 : Chỉ nhìn mà không nói lời nào (1)
Ngày đăng: 02:37 19/04/20
Khi Lý Hanh Dư cảm thấy cực kỳ bối rối thì Vương Tử Quân mỉm cười đi về phía bên này, Lý Hanh Dư thật sự giống như một người tàng hình, muốn bỏ chạy đi ngay.
Chủ động bắt chuyện hay là chờ Vương Tử Quân đi đến rồi nói? Hai ý nghĩ nhanh chóng xoay chuyển trong đầu làm cho Lý Hanh Dư cảm thấy rối loạn.
Vương Tử Quân lại đưa tay ra.
Lý Hanh Dư đưa tay ra theo bản năng thế nhưng lại rơi vào khoảng không, vì Vương Tử Quân mỉm cười duỗi tay với Nguyễn Chấn Nhạc: - Bí thư Nguyễn, không ngờ ngài cũng đến đây dùng cơm, đúng là quá trùng hợp.
Nguyễn Chấn Nhạc đưa tay bắt chặt tay Vương Tử Quân rồi lắc lắc vài cái nói: - Chủ tịch Vương, đã nhiều ngày không gặp, ngài về thủ đô từ khi nào vậy?
Hai người Nguyễn Chấn Nhạc và Vương Tử Quân tỏ ra nhiệt tình giống như bạn cũ lâu ngày gặp lại, đám người nơi đây có nhiều kẻ biết chuyện Nguyễn Chấn Nhạc làm chim gãy cánh ở tỉnh Sơn Nam, đặc biệt là Lý Hanh Dư, cũng vì nguyên nhân này mà hắn cố ý tiến thêm một bước tiếp xúc với Nguyễn Chấn Nhạc.
Nguyễn Chấn Nhạc nở nụ cười dùng giọng thân thiết hỏi: - Chủ tịch Tử Quân cũng dùng cơm ở đây sao? Như vậy tôi tham gia với có được không?
Dựa theo trí thông minh của Nguyễn Chấn Nhạc, tất nhiên hắn phải là người cực kỳ đúng mực ở phương diện đối nhân xử thế, hắn chỉ muốn dùng câu nói này để hỏi xem Vương Tử Quân dùng cơm với ai. Với địa vị hiện tại của Vương Tử Quân, có thể tự mình chờ ở nơi đây, căn bản là không có mấy người có được đãi ngộ như vậy.
- Có vài người bạn từ dưới quê lên, ngài cũng không biết bọn họ, thế nên cũng không muốn làm chậm trễ thời gian của ngài. Vương Tử Quân cười cười thuận miệng nói.
Nhâm Chính Thịnh nói xong thì xếp ba ly thành hàng rồi uống cạn sạch.
Nguyễn Chấn Nhạc có chút bức bối, Nhâm Chính Thịnh lên tiếng như vậy làm chắn cảm thấy khó chịu, mình là người phải vểnh mông lên làm việc, thế nhưng công lao sao lại rơi lên người của Vương Tử Quân?
Nhưng Nguyễn Chấn Nhạc vẫn phải bảo trì nụ cười của mình, vì hắn không thể đánh mất phong độ. Một bữa cơm dù không quá hài lòng thế nhưng lại chấm dứt trong tiếng cười vui vẻ của mọi người.
Lý Hanh Dư nhìn đám người Vương Tử Quân cùng nhau rời đi mà không khỏi thở dài một hơi, bữa cơm hôm nay người khó xử nhất là Lý Hanh Dư. Những người khác mặc dù có cấp bậc cách xa Vương Tử Quân, thế nhưng lại không có quan hệ lệ thuộc với Vương Tử Quân, thế nên mở miệng khá tùy ý, còn Lý Hanh Dư thì khác, hắn lại là cán bộ tỉnh Mật Đông.
Vương Tử Quân có bất hòa với Nguyễn Chấn Nhạc, điều này nhiều người biết, chính mình bây giờ lại ở bên cạnh Nguyễn Chấn Nhạc, lại là trường hợp lén lút, điều này phải giải thích với Vương Tử Quân như thế nào? Lúc này Lý Hanh Dư thật sự cảm thấy tràn đầy lực lượng nhưng lại bất lực.
Cũng may hôm nay Vương Tử Quân không làm khó mình, hơn nữa khi mọi người uống rượu với nhau, Vương Tử Quân căn bản chỉ trò chuyện với Nguyễn Chấn Nhạc mà không chú ý đến mình.
Nhưng Lý Hanh Dư biết rõ Vương Tử Quân sẽ tuyệt đối không quên mình, sẽ không phải xem nhẹ mối quan hệ giữa mình và Nguyễn Chấn Nhạc như những gì biểu hiện ngày hôm nay.
Sau khi mọi người rời đi thì Lý Hanh Dư nhân cơ hội leo lên xe của Nguyễn Chấn Nhạc, hắn nhìn gương mặt có chút âm trầm của Nguyễn Chấn Nhạc, thế là khẽ nói: - Chủ nhiệm Nguyễn, Vương Tử Quân chính là người như vậy, ngài cũng đừng nên quan tâm.