Bí Thư Trùng Sinh
Chương 2303 : Quan tâm giúp đỡ ở phương diện tinh thần
Ngày đăng: 02:38 19/04/20
Lôi Hợp Tuấn biết rất rõ thế cục bây giờ, nhưng hắn căn bản là người trên cùng chiến thuyền với Vương Tử Quân, nếu như lúc này bỏ đá xuống giếng, không những không có gì tốt, còn bị người ta khinh thường. Hơn nữa thật lòng thì hắn cực kỳ bội phục Vương Tử Quân, cũng tin tưởng chủ tịch Vương một cách tuyệt đối, hắn cho rằng lãnh đạo sẽ không đơn giản bị đánh bại như vậy. Có lẽ thế cục hiện tại, những gì mà hắn thấy chỉ là lãnh đạo đang bày binh bố trận mà thôi. Sau khi đi vào Mật Đông thì chủ tịch Vương làm việc mạnh mẽ nhưng an phận làm người, hắn hoàn toàn có lý do để tin Vương Tử Quân là cao thủ trong phương diện lộng quyền.
- Hai ngày trước có một đồng chí tìm tôi, anh ấy nói chủ tịch Trịnh có nói chuyện với anh ấy, hy vọng anh ấy có thể ổn định vị trí của mình. Đây rõ ràng là không tuân theo kỷ luật tổ chức, tôi cảm thấy chủ tịch Vương nên coi trọng điều này.
Vì hai người có cùng chủ đề thế nên bầu không khí trò chuyện có vẻ hài hòa hơn. Trương Tề Bảo nói đến phương diện Vương Tử Quân đi tham gia tang lễ của Mạc lão gia tử, thế là cười nói: - Mạc lão gia tử là một cây đại thụ lớn sau lưng chủ tịch Vương, thế nhưng người thật sự giúp đỡ anh ấy lại là bí thư Lâm. Hơn nữa vài ngày nữa chủ nhiệm Quang Vinh sẽ tiến lên chính thức.
- Vậy sao? Lôi Hợp Tuấn cũng chú ý đến trình tự tuyến trên, thế nhưng cấp bậc quyết định tầm mắt của hắn là hạn hẹp.
- Điều này là đương nhiên, vì vậy chủ tịch Vương... Trương Tề Bảo còn chưa nói hết lời thì điện thoại đã vang lên.
Nếu như là điện thoại đến từ người khác thì Trương Tề Bảo nhất định sẽ bỏ qua, thế nhưng khi hắn nhìn thấy số điện thoại gọi đến, không khỏi tỏ ra cực kỳ kinh ngạc. Hắn khoát tay áo với Lôi Hợp Tuấn, sau đó nghe điện thoại.
Mặc dù số điện thoại này lần đầu tiên gọi cho Trương Tề Bảo, thế nhưng hắn vẫn căn bản cực kỳ quen thuộc số điện thoại này. Từ khi hắn là phó thư ký trưởng thì đã khắc ghi số điện thoại của các vị lãnh đạo chủ yếu trong tỉnh vào trong đầu.
Trương Tề Bảo cung kính nghe máy, chợt nghe bên trong vang lên âm thanh quen thuộc của Phương Anh Hồ: - Thư ký trưởng Tề Bảo phải không? Tôi là Phương Anh Hồ, bây giờ anh có ở trong văn phòng không?
Phương Anh Hồ, không phải là Sầm Vật Cương, điều này làm cho Trương Tề Bảo cảm thấy hưng phấn, đồng thời cũng có chút thất lạc. Hắn cũng không dám trì hoãn mà mỉm cười nói với Phương Anh Hồ: - Chào thư ký trưởng Phương, tôi đang ở văn phòng, xin hỏi lãnh đạo có dặn dò gì không?
- Thế này nhé, anh đến phòng làm việc của bí thư Sầm một chuyến. Phương Anh Hồ nói xong thì cũng không chờ Trương Tề Bảo lên tiếng mà cúp điện thoại.
Đi đến phòng làm việc của bí thư Sầm? Đã xảy ra chuyện gì? Trương Tề Bảo thật sự cảm thấy tâm loạn như ma.
- Thư ký trưởng Tề Bảo, lần này gọi anh đến chủ yếu là vì một chuyện, đó là chủ tịch Vương còn ở lại thủ đô vài ngày mới về. Vừa rồi tôi đã gọi điện thoại cho đồng chí Tử Quân, phát hiện chủ tịch Tử Quân có chút mệt mỏi. Sầm Vật Cương nói rất hiền lành thế nhưng gương mặt lại mang theo nụ cười thản nhiên.
Vẻ mặt của Sầm Vật Cương làm cho Trương Tề Bảo cảm thấy có chút khó chịu.
Khi Trương Tề Bảo đang cảm thấy lạnh cả người thì Sầm Vật Cương tiếp tục nói: - Thư ký trưởng Anh Hồ vừa rồi cho tôi một đề xuất, chủ tịch Vương là trụ cột của tỉnh Mật Đông, tuyệt đối không thể suy sụp, muốn cho cậu về thủ đô giúp đỡ chủ tịch Vương những việc vặt, cũng quan tâm đến cuộc sống của chủ tịch Vương, cậu có thể làm tốt được không?
- Mong bí thư Sầm yên tâm, tôi nhất định sẽ hoàn thành công tác. Lúc này Trương Tề Bảo cực kỳ nghi hoặc, thế nhưng hắn vẫn trầm giọng lớn tiếng nói với Sầm Vật Cương.
Sau đó Sầm Vật Cương và Phương Anh Hồ liên tục mở miệng dặn dò, điều này không khỏi làm cho Trương Tề Bảo yên tâm hơn. Tuy hắn còn chưa biết chuyện gì xảy ra, thế nhưng đây là chuyện tốt với chủ tịch Vương.
Khi Trương Tề Bảo rời đi còn được bắt tay bí thư Sầm, mà bí thư Sầm cũng kính nhờ hắn chăm lo cho cuộc sống của chủ tịch Vương. Phương Anh Hồ càng đi cùng hắn xuống lầu, bộ dạng cực kỳ quan tâm, hơn nữa còn nói có gì cần thì cứ gọi điện thoại.
Đây rốt cuộc là sao?
Trương Tề Bảo có chút nghi hoặc, hắn lấy điện thoại ra nhìn theo thói quen, chợt phát hiện bên trong có nhiều tin nhắn. Nội dung của các tin nhắn này là như nhau, đó là Thịnh Lưu Duệ đã bị bắt.
Trương Tề Bảo nhìn những tin nhắn này mà không khỏi nở nụ cười, lúc này hắn rất muốn tìm người chia xẻ niềm vui với mình, thế là bước chân căn bản nhanh hơn vài lần.
- Đi nhanh như vậy làm gì chứ? Lôi Hợp Tuấn căn bản là chưa thể đi ngay được. Trương Tề Bảo nở nụ cười tự chế giễu, giọng nói đầy tự tin