Bí Thư Trùng Sinh

Chương 2311 : Còn chưa đủ tư cách để lấy làm vật tế cờ (1)

Ngày đăng: 02:38 19/04/20


Cố Tắc Viêm cảm thấy có chút bi ai, trước khi mở hội nghị văn phòng thì có thông tin cho rằng Vương Tử Quân sẽ nhất định gây sự. Hắn không an tâm, hắn luôn tìm ra kế sách ứng đối. Nếu như hắn gặp khó khăn trong hội nghị lần này, như vậy sau này uy tín của hắn trong quan trường Mật Đông sẽ càng như tuyết lở.



Cố Tắc Viêm nghĩ đến đây mà không khỏi suy tư về cuộc nói chuyện với bí thư Sầm. Khi đó Bí thư Sầm rất nghiêm túc, nói rằng mình tuân theo phân công của chủ tịch Vương trong hội nghị sắp tới, cần phải tuyệt đối phục tùng.



Mặc dù Cố Tắc Viêm không cam lòng để cho quyền lợi của mình bị mất đi, thế nhưng hắn vẫn hạ quyết tâm nhất định dựa theo sắp xếp của bí thư Sầm. Dù sao thì sau này mình có sống tốt hay không phụ thuộc trực tiếp vào sự giúp đỡ của bí thư Sầm.



Khi Cố Tắc Viêm đang cảm thấy cực kỳ quẫn bách thì cửa phòng họp bị đẩy ra, Vương Tử Quân sải bước đi vào. Cố Tắc Viêm chợt cảm thấy trái tim mình run lên, xem ra mưa gió sắp kéo đến.



- Chủ tịch Hà, anh dẫn đầu ủy ban nhân dân tỉnh tổ chức tất cả đơn vị ban ngành đi nghiên cứu toàn kiện công tác xây dựng phát triển các khu kinh tế mới và khu công nghiệp trong tỉnh, trước cuối năm phải có báo cáo tường tận cho tôi. Vương Tử Quân đưa mắt nhìn Hà Kiến Chương rồi trầm giọng nói.



Hà Kiến Chương mở miệng đồng ý với phân công của Vương Tử Quân, người khác cũng không có ý kiến gì trái ngược.



- Chủ tịch Hoàng, công tác giáo dục cần được đẩy mạnh hơn nữa, đặc biệt là phương diện xây dựng trường tiểu học, càng phải chú trọng mạnh mẽ hơn. Trước khi kỳ nghỉ hè sang năm kết thúc thì phải đảm bảo các trường đang được xây dựng phải cho vào sử dụng. Vương Tử Quân quay sang nhìn Hoàng Kiên Thận rồi dùng giọng chân thật đáng tin nói.



Hoàng Kiên Thận căn bản đã có danh tiếng ở phương diện chăm lo cho con em lao động đến từ bên ngoài được học tập trong thành phố, vì vậy hắn làm việc căn bản có vài phần cảm kích Vương Tử Quân. Cũng vì nguyên nhân này mà khi Vương Tử Quân thất thế thì hắn cũng không cho ra hành vi bỏ đá xuống giếng.




Khóe miệng của Lôi Yên Hồng cực kỳ căng cứng, trong lòng cho ra những tính toán xấu nhất. Nàng nghĩ rằng Vương Tử Quân sẽ không phải không chỉ điều chỉnh công tác của Cố Tắc Viêm, hơn nữa với tình huống của Vương Tử Quân hiện tại thì lại chọn phương án ẩn nhẫn.



Dù sao thì sau lưng Cố Tắc Viêm cũng là bí thư Sầm, đánh Cố Tắc Viêm một cái cũng không là vấn đề, thế nhưng Vương Tử Quân dù thế nào cũng phải nể mặt bí thư Sầm, đánh chó phải nể mặt chủ.



Nếu nói như vậy thì hiện nay mình là người xui xẻo nhất, vì sau lưng mình không có chỗ dựa là Sầm Vật Cương, hơn nữ lại đắc tội khá nặng nề với Vương Tử Quân. Dưới tình huống này Vương Tử Quân có thể bỏ qua cho mình được sao?



Lôi Yên Hồng càng nghĩ thì càng cảm thấy chính mình phù hợp là người chịu tội thay, thế là cảm thấy rất khổ sở. Lúc này chợt nghe Cố Tắc Viêm nói: - Chủ tịch Vương, tôi sẽ nhanh chóng để cho các đơn vị ban ngành tương quan cho ra phương án tốt nhất.



- À, phương diện an toàn sản xuất là không nhỏ, nhất định phải nắm thật chặt. Vương Tử Quân vung tay lên với Cố Tắc Viêm rồi trầm giọng nói: - Lần này tôi hy vọng có thể xử lý một vài vụ không tuân thủ điều lệ an toàn sản xuất, cần phải trừng phạt thật nghiêm, đề cao sự coi trọng của các đơn vị trong tỉnh với công tác an toàn sản xuất.



Vương Tử Quân nói rồi đưa mắt nhìn các vị phó chủ tịch tham gia hội nghị: - Các vị còn gì muốn nói nữa không?



Lôi Yên Hồng há hốc mồm, nàng có lẽ đã cảm nhận được Vương Tử Quân đang mài dao, đang giơ dao lên với mình. Trong số các phó chủ tịch tỉnh thì chỉ có một mình mình không được sắp xếp công tác.