Bí Thư Trùng Sinh
Chương 2322 : Làm công tác không thấy mặt, đề bạt người mới lộ mặt
Ngày đăng: 02:38 19/04/20
Miêu Dược Hổ tuy cũng có chút ngăn cách với Đồ Phấn Đấu, thế nhưng hai người vẫn cho ra những biểu hiện cực kỳ hòa hợp. Hắn ngồi xuống vị trí không xa bên cạnh Đồ Phấn Đấu, sau đó cười nói: - Bí thư, tôi tháy bồn hoa của anh càng ngày càng đầy sức sống, không giống như bồn hoa của tôi. Tôi thấy mình muốn học cách trồng hoa của ngài thì phải tu tâm dưỡng tính, nếu không thì hoa của tôi cũng chết mất.
Đồ Phấn Đấu cười ha hả nói: - Chủ tịch Miêu nếu muốn tìm kiến thức trồng hoa thì nên trả phí học tập cho tôi, tôi nói cho anh biết nhé, bây giờ tôi nuôi hoa không chết cũng là vì năm xưa có học hỏi được chút kinh nghiệm quý báu.
- Bí thư ngài không nói thì tôi đã quên mất, năm xưa ngài từng công tác ở phòng lâm nghiệp. Miêu Dược Hổ cười ha hả nói tiếp: - Bây giờ nghĩ lại thì tôi vẫn rất hâm mộ ngài, ngài đã đi qua không ít đơn vị, nào giống như tôi, cứ mãi ở trong ủy ban nhân dân vài chục năm, căn bản đã qua nửa đời người rồi.
Hai người nói vài lời cảm khái giống như quan hệ níu kéo lại gần hơn, Miêu Dược Hổ uống một ngụm trà rồi đưa văn kiện trong tay cho Đồ Phấn Đấu: - Bí thư Đồ, anh đã xem qua hai văn kiện này chưa?
- Tôi xem rồi. Đồ Phấn Đấu nhìn lướt qua văn kiện trên tay Miêu Dược Hổ rồi trầm giọng nói: - Dược Hổ, anh không nên quá suy nghĩ về văn kiện này. Phê bình là phê bình, tóm lại khuyết điểm không che lấp ưu điểm, công lao của chúng ta vẫn rất rõ ràng.
Miêu Dược Hổ nói bằng giọng điệu âm trầm: - Thành tích kêu gọi tập đoàn Huyền Hà đầu tư là quá chói mắt, căn bản không ai xóa đi được. Thế nhưng chúng ta ở đây khổ sở kêu gọi xí nghiệp đến đầu tư, lại có người ở trên dội nước bẩn, tôi cũng cảm thấy trái tim có vài phần băng giá.
- Tôi đã báo chuyện này với bí thư Sầm, mà bí thư Sầm yêu cầu chúng ta có thái độ chính xác. Anh yên tâm, bí thư biết rõ sự uất ức của chúng ta, tôi tin tưởng bí thư sẽ không để cho người ta tùy ý làm bậy.
Miêu Dược Hổ trầm ngâm giây lát rồi mới nói: - Bí thư hiểu thì hiểu, thế nhưng tôi cảm thấy chúng ta cũng nên có chút phản ứng, nếu không sau này sẽ có nhiều tình huống chúng ta bị người chọn làm nơi trút giận như lúc này.
Đồ Phấn Đấu chuyển chủ đề thật sự có tác dụng, Miêu Dược Hổ căn bản rất có hứng thú với vấn đề này, hắn cười hì hì nói: - Bây giờ có đủ mọi tin đồn về chuyện này, ngay cả tôi cũng không biết nên nghe ai. Có người nói bí thư Khang sẽ đi lên, nhưng có người nói trưởng phòng Uông là nhân tuyển đắc lực, còn có người nói nhìn thấy chủ tịch Tiết chạy đến thủ đô tranh thủ...
- Hy vọng của chủ tịch Tiết là không cao. Đồ Phấn Đấu hút một hơi thuốc rồi giống như ngắt lời Miêu Dược Hổ: - Năng lực công tác của anh ta có hơi kém, hơn nữa không có được sự giúp đỡ của bí thư Sầm, nếu là vị trí khác thì được.
- Bí thư Đồ, dù là ai, chỉ cần tuyến trên không phái người khác đến, như vậy sẽ có một vị trí thường ủy để trống. Chúng ta nhiều năm công tác ở Linh Long, thành tích lại rõ ràng, chúng ta không làm cho lãnh đạo mất mặt trong lúc công tác, sao lúc đề bạt không cho chúng ta lộ mặt được? Tôi cảm thấy anh nên tranh thủ với bí thư, nhất định không thể chậm. Tôi thấy anh nên tiến lên, vẫn là bí thư thành phố Linh Long nhưng có thêm chiếc mũ thường ủy tỉnh ủy, như vậy làm việc cũng không cần lo lắng. Miêu Dược Hổ nói rồi xoa xoa tay, giống như cực kỳ cố gắng giúp Đồ Phấn Đấu hái vị trí thường ủy tỉnh ủy kia.
Miêu Dược Hổ nói lời này làm cho Đồ Phấn Đấu có chút ấm áp, mâu thuẫn giữa hai bên là có, thế nhưng khó có được lời nói này của Miêu Dược Hổ.
Vì vậy Đồ Phấn Đấu cười nói: - Chủ tịch Dược Hổ, vẫn là hai chúng ta cùng cố gắng đẩy thành phố Linh Long tiến lên một bước nữa.
Vừa rồi Đồ Phấn Đấu và Miêu Dược Hổ giống như không có gì che giấu nhau, thế nhưng bây giờ liên quan đến lợi ích bản thân, Đồ Phấn Đấu dù có chút cảmđdộngd cũng không dám bàn quá nhiều. Hắn biết rõ Miêu Dược Hổ cũng có tính toán nhỏ nhặt, nhưng biết rõ thì sao? Hắn vẫn cảm thấy rất vui vì lời nói của đối phương.
Đồ Phấn Đấu là người có chí lớn, sở dĩ an phận làm việc chỉ vì thời cơ chưa đến. Vị trí kia quyến rũ người ta như một cái bánh bao thơm ngon, lúc nào nó cũng vẫy chào hắn, nhưng hắn vẫn cố gắng chịu đựng để làm tốt công tác hiện tại của mình.