Bí Thư Trùng Sinh

Chương 2409 : Tính toán chi li khiêm tốn (1)

Ngày đăng: 02:39 19/04/20


Trong quan trường thì thỏa hiệp cũng không xem như là thất bại, dưới tình huống đại cục đã định, rất nhiều người sẽ chọn phương diện biết thời biết thế. Có câu nói như thế này: "Có thể lớn có thể nhỏ là rồng, co được giãn được là anh hùng", nếu như anh thỏa hiệp một lần và có thể tìm được thế cục có lợi cho hướng phát triển của mình, biến hiểm cảnh thành thuận cảnh, sau mưa gió là cầu vồng, như vậy anh cần gì phải tính toán chi li, cần gì phải tranh đấu anh chết tôi sống?



Tình huống hiện tại trên cơ bản là thế cục đã định, cho dù Vương Tử Quân có muốn kiên trì thì cuối cùng cũng chỉ là số ít trong hội nghị thường ủy mà thôi. Nếu cuối cùng xé rách mặt mũi của nhau, như vậy đối với mọi người thì đây sẽ là hành vi không biết thời biết thế.



Dù sao thì như vậy cũng có thể bảo tồn được thể diện.



Những ánh mắt không đồng nhất tụ tập lên người Vương Tử Quân. Hội nghị thường ủy hôm nay có thể nói là một cuộc quyết đấu công khai giữa hai người không cùng ý nghĩ là Sầm Vật Cương và Vương Tử Quân, vừa rồi Sầm Vật Cương hỏi ý của Vương Tử Quân, rõ ràng muốn Vương Tử Quân chính mình thừa nhận thất bại.



Cầm được thì buông được, trước nay đây luôn là một tố chất cơ bản của người tham chính. Bây giờ xuất hiện tình huống như vậy, rất nhiều người cảm thấy Vương Tử Quân thật sự không cần phải tiếp tục tranh cãi, dù sao thì ngay cả một minh hữu kiên định xưa nay là Kim Chính Thiện cũng đã đồng ý với ý kiến của Văn Thành Đồ.



Văn Thành Đồ quan sát Vương Tử Quân, lúc này hắn cực kỳ đắc ý, thế nhưng tâm tình của hắn lại rất phức tạp, giống như còn có chút tiếc nuối. Dù sao thì Vương Tử Quân dễ dàng thu quân, sẽ đi theo hướng biết thời biết thế, tuy đây là đả kích không nhỏ, thế nhưng dù thế nào cũng là bảo vệ chính mình cực kỳ tốt.



Xem ra mình mở miệng là hơi sớm.



Văn Thành Đồ thầm cảm khái vô hạn, hắn nâng ly nước lên uống một ngụm, ánh mắt lại dừng lên văn kiện trước mặt.
Vị trí quyết đoán, nhiều khi thật sự là như vậy, Sầm Vật Cương tuy chỉ nói hai câu thế nhưng lại muốn áp chế tất cả ý kiến vừa qua. Lão nói xong thì dừng lại một chút rồi tiếp tục lên tiếng: - Lúc này tiếp tục cho khu công nghiệp Phi Tường mở cửa hoạt động có phải là phù hợp hay không, điều này còn cần các đơn vị liên quan xử lý vấn đề cụ thể rồi mới cho ra quyết định được. Nhưng thưa các đồng chí, tôi cũng muốn nhắc nhở mọi người một chút, đó là tình hình kinh tế của tỉnh Mật Đông bây giờ đang rất khó khăn.



- Chủ tịch Kiến Chương, anh đã tham gia hội nghị kinh tế cả nước, anh đọc con số thông kê cho mọi người ở đây được biết. Sầm Vật Cương nhìn Hà Kiến Chương rồi dùng giọng chân thật đáng tin nói.



Hà Kiến Chương nhìn về phía gương mặt của Sầm Vật Cương, hắn cảm thấy trong lòng có chút lộp bộp, sau đó lại nhanh chóng nhìn về phía Vương Tử Quân. Lúc này Vương Tử Quân chỉ lẳng lặng nhìn mình, không có chút bối rối.



Mặc dù biết mình đọc ra văn kiện này căn bản là cực kỳ không có lợi cho Vương Tử Quân, tuy thật lòng Hà Kiến Chương cũng không muốn đọc ra văn kiện ở trường hợp này, mà Vương Tử Quân cũng không vì mình đọc văn kiện và ghi hận, thế nhưng hắn vẫn cảm thấy rất khó chịu.



Hà Kiến Chương trầm ngâm giây lát rồi cầm văn kiện lên đọc. Nội dung văn kiện cũng không quá dài, Hà Kiến Chương đọc từ đầu đến cuối chỉ mất ba phút, thế nhưng thời gian ba phút này lại làm cho Hà Kiến Chương sinh ra cảm giác như cả thế kỷ.



Đặc biệt là khi đọc đến con số thống kê về tình hình phát triển kinh tế của Mật Đông, Hà Kiến Chương cảm thấy bầu không khí trong phòng cực kỳ ngưng trọng.



Bầu không khí ngưng trọng này làm cho Hà Kiến Chương cảm thấy rất bất an.