Bí Thư Trùng Sinh

Chương 2421 : Chỉ nghiên cứu việc mà không nghiên cứu người (1)

Ngày đăng: 02:39 19/04/20


Trước khi hội nghị diễn ra thì Vương Tử Quân đã biết được kết quả như vậy. Khi đó bộ trưởng Mễ còn đích thân gọi điện thoại đến xin lỗi hắn, nói là chuyện này vượt qua phạm vi năng lực của mình, kết quả là thế nào thì hắn căn bản là không thể chi phối được.



Vương Tử Quân cũng không truy vấn bộ trưởng Mễ, một sự việc làm cho bộ trưởng Mễ không có năng lực nhúng tay, chính mình cũng không phải bực tức nói vài câu là xong.



- Được rồi, xem như chúng ta đã dùng toàn lực, cũng không thẹn với lương tâm. Vương Tử Quân khoát tay áo tỏ ý bảo Loan Quách Quân không cần nói nữa.



Khi Vương Tử Quân quay về khách sạn ngồi xuống, lúc này phó bí thư Văn Thành Đồ được nhân viên công tác đưa đến. Vương Tử Quân vừa đứng lên thì Văn Thành Đồ tiến đến bắt tay: - Chủ tịch Vương, ngày hôm qua nói đến gặp ngài thế nhưng bố tôi có chút vấn đề về sức khỏe, vì vậy mà mãi kéo dài đến bây giờ.



- Sức khỏe của bác trai bây giờ thế nào rồi? Chiều nay tôi sẽ đến thăm hỏi một chút. Vương Tử Quân chờ Văn Thành Đồ ngồi xuống thì trầm giọng nói.



Văn Thành Đồ nhìn gương mặt của Vương Tử Quân, hắn không tin Vương Tử Quân không biết mình đến thủ đô làm gì. Nhưng Vương Tử Quân đã không đề cập đến, hắn cũng phải giả vờ hồ đồ mà thôi. Khi thấy Vương Tử Quân ân cần hỏi thăm sức khỏe của bố mình, hắn không khỏi tranh thủ thời gian nói lời cảm tạ: - Cám ơn chủ tịch Vương đã quan tâm, bệnh tình của bố tôi đã ổn, chuyên gia nói vẫn không nên chủ quan khinh suất.



- À, không có vấn đề là quá tốt rồi. Vương Tử Quân càng nở nụ cười vui vẻ: - Bí thư Văn, đối với người già thì lúc này cần nhất là có người quan tâm chăm sóc, chuyện công tác thì anh không nên lo lắng, anh cần bỏ thời gian ở bên cạnh ông cụ là được.



- Cám ơn chủ tịch Vương. Văn Thành Đồ nói lời cảm tạ rồi khẽ lên tiếng: - Chủ tịch Vương, lần này ngài đến là vì hạng mục của công ty LiSang sao?



- À, tuy hy vọng là không lớn thế nhưng dù sao cũng phải tranh thủ. Vương Tử Quân nâng ly trà lên uống một ngụm rồi khẽ nói.
Sau khi so sánh một phen thì Cố Tắc Viêm cảm thấy một người như mình là nhân tài khó có được. Đó là vừa làm được việc, vừa có khả năng, vừa có thể có được sự tín nhiệm của bí thư Sầm. Mình gặp vấn đề thà nhẫn nhục chịu uất ức cũng có thể miễn cưỡng cười tươi vui vẻ, có thể làm cho tuyến trên có được niềm vui. Một người co được giãn được như mình, sao tổ chức cứ phải vùi vàng trong đất mãi được? Rõ ràng không phù hợp với quy tắc sử dụng nhân tài.



Những thứ này căn bản không liên quan đến phương diện ngày hôm qua hắn vì một vấn đề mà cứng nhắc với Hà Kiến Chương, càng bởi vì những ngày này hắn chạy đến khu văn phòng thường ủy khá nhiều lần.



Giống như lời của một bác gái quét dọn vệ sinh khu văn phòng thường ủy, đó là mỗi ngày đến quét dọn đều thấy chủ tịch Cố đi đến. Tất nhiên những lời này chỉ xuất hiện trong câu chuyện của đám tiểu nhân vật, căn bản chỉ là đề tài những lúc trà dư tửu hậu mà thôi.



- Bí thư Sầm! Sau khi đi vào phòng làm việc của Sầm Vật Cương, Cố Tắc Viêm không khỏi dùng giọng thận trọng chào hỏi.



Sầm Vật Cương khẽ gật đầu, lão cũng không buông văn kiện trong tay ra, lão khẽ chỉ về vị trí đối diện, để cho Cố Tắc Viêm ngồi xuống đó rồi tiếp tục xem xét văn kiện.



Cố Tắc Viêm căn bản đến phòng làm việc của Sầm Vật Cương đều được hưởng thụ những đãi ngộ như thế này, hắn cảm thấy rất có thể diện. Điều này nói rõ bí thư Sầm không xem mình là người ngoài, nếu như bí thư Sầm khách khí với mình, như vậy mới làm cho người ta khó chịu.



Sau khi bí thư Sầm xem xong văn kiện thì Cố Tắc Viêm mới cười nói: - Bí thư, vừa rồi là văn kiện gì mà ngài xem xét nhập thần như vậy?



- Là tư liệu của công ty LiSang. Sầm Vật Cương buông tài liệu ra rồi khẽ xoa hai tròng mắt, sau đó trầm giọng nói.