Bí Thư Trùng Sinh
Chương 244 : Một chuyện còn chưa xong thì một chuyện đã đến
Ngày đăng: 02:15 19/04/20
Hơn nữa Vương Tử Quân lại là một người vui buồn không lộ ra vẻ mặt, cho dù ra tay như làm cho biển động núi sập thì cũng chỉ để lộ ra chút tảng băng ngầm, dù người ta có cố gắng nắm bắt manh mối thế nào cũng không ngộ ra được ý nhĩ chân thật của bí thư Vương. Chỉ cần nhìn vào điểm này thì thấy bí thư Vương tuy còn trẻ nhưng cũng tuyệt đối được xưng tụng là người có tâm cơ. Hơn nữa bí thư Vương lại là người có năng lực làm việc, có khả năng cao độ, chỉ sợ một ngày kia sẽ bay lên trời cao. Nếu bảo trì được mối quan hệ mật thiết với một người như vậy, rõ ràng là ánh mắt có tính chiến lược, là một hạng mục đầu tư cực tốt.
Tiểu Chung thầm nghĩ như vậy, thế là trước ý nghĩ không phục với Vương Tử Quân trước kia đã biến thành kính ngưỡng. Hắn không những khách khí với bí thư Vương, hơn nữa còn coi bí thư Vương là một trong những nhân vật không thể đắc tội trong huyện Lô Bắc.
- Điều này...Tiểu Chung, cũng không cần, tôi ăn cơm xong thì cứ ngồi một chỗ, bây giờ cũng cần vận động một chút, chúng ta cùng đi đến phòng làm việc của bí thư Vương ngồi một lát.
Hầu Thiên Đông uống một ngụm nước trà rồi thản nhiên nói.
Hầu Thiên Đông là bí thư huyện ủy, là lãnh đạo đứng đầu huyện Lô Bắc, lão muốn gặp bất kỳ người nào ở huyện Lô Bắc thì chỉ cần nói Tiểu Chung đi gọi điện thoại là được. Thử hỏi xem ở trong địa bàn huyện Lô Bắc này có ai không chú trọng đến bí thư Hầu Thiên Đông, có ai không dám đến gặp khi bí thư triệu kiến? Không ngờ Hầu Thiên Đông lại phá lệ với Vương Tử Quân, lại tự mình đến gặp mặt, có thể thấy địa vị của bí thư Vương là quan trọng thế nào trong lòng Hầu Thiên Đông.
Tiểu Chung đi theo sau lưng Hầu Thiên Đông, trong lòng cực kỳ cảm khái, đám nhân viên công tác gặp mặt bí thư Hầu trên hành lang đều chào hỏi nhiệt tình, đồng thời cũng đưa ánh mắt nhìn theo hướng đi của bí thư Hầu.
- Ôi, anh thấy chưa, bí thư Hầu tự mình đến phòng làm việc của bí thư Vương để bàn công tác, đúng là chuyện hiếm có.
Một tên cán bộ trẻ tuổi dùng ánh mát tràn đầy kinh ngạc và giọng điệu bất ngờ để nói với một đồng sự hơn ba mươi tuổi ở bên cạnh.
Tên đồng sự khẽ gật đầu, sau đó hắn nói:
- Vừa rồi tôi còn thấy chủ tịch Lưu đi đến phòng làm việc của bí thư Vương.
- Kỳ quái, có phải là có chuyện gì xảy ra, vì sao hai vị lãnh đạo lại tự đi đến phòng làm việc của bí thư Vương?
Tên cán bộ trẻ tuổi dùng giọng nghi hoặc hỏi.
Tên đồng sự kia đã công tác nhiều năm ở huyện ủy, hắn cũng không lỗ mãng, chỉ cười cười mà không nói gì.
Đúng lúc này một nhân viên của văn phòng ủy ban tư pháp đi tới, hắn nghe thấy câu hỏi của tên nhân viên thanh niên thì cười hì hì nói:
Quả nhiên không nằm ngoài dự đoán của hai người Trần Lộ Dao, một giờ sau văn phòng huyện ủy thông báo tổ chức hội nghị, hai người nhìn nhau cười, sau đó cùng nhau đi về phía phòng họp huyện ủy.
Khi Tôn Quốc Lương đi vào trong phòng họp, lúc này bên trong đã tụ tập đầy đủ các vị thường ủy, mà vấn đề các vị thường ủy đang thảo luận trên cơ bản đều liên quan đến hội nghị của khối tư pháp tỉnh được tổ chức ở huyện Lô Bắc.
- Thật sự không ngờ hội nghị của khối tư pháp tỉnh lại được tổ chức ở huyện Lô Bắc chúng ta, xem ra lần này huyện chúng ta cũng khó thể giấu mặt được.
Tân Quân Tắc là cán bộ đứng đầu ban chỉ huy quân sự huyện Lô Bắc, hắn hưng phấn uống cạn ly trà của mình, sau đó lớn tiếng nói với Tiếu Tử Đông.
Tiếu Tử Đông cũng cười hì hì nói: Text được lấy tại Truyện FULL
- Hội nghị được tổ chức ở huyện chúng ta, đây chính là lời khẳng định cao độ của tỉnh ủy với công tác của huyện, xem như huyện chúng ta đã làm tốt công tác. Anh xem, không những làm tốt công tác trị an, viện kiểm sát và tòa án lại chủ động giúp nhân dân giải quyết nhiều vấn đề, tôi nghe nói ủy ban tư pháp chục ngày qua đã nhận được hơn mười lá cờ thưởng.
- Cờ thưởng, hì hì, nếu nói cờ thưởng thì chủ tịch Đỗ là người rõ ràng nhất, khuê nữ bảo bối đưa cờ thưởng về nhà, nghe nói là chủ tịch Đỗ tự mình tiếp đãi.
Tân Quân Tắc nói rồi đưa mắt nhìn Đỗ Tự Cường.
Đỗ Tự Cường gần đây rất ít khi biểu hiện vui buồn trên nét mặt, nhưng lúc này vừa nghe Tân Quân Tắc nhắc đến con gái bảo bối nhà mình, thế là không nhịn được phải cười ha hả:
- Con gái của tôi có lòng nhiệt tình, nhưng vẫn là câu nhi nữ tình trường, con người ta sống cả đời, có thể không làm quan nhưng không thể không làm bố, tôi thấy nha đầu này càng lúc càng tiến bộ thì cũng cảm thấy vui sướng.
Khi mọi người đang nói đùa vui vẻ với nhau thì Vương Tử Quân mỉm cười đi đến phòng họp, các vị thường ủy cũng dừng nghị luận và quay sang chào hỏi Vương Tử Quân.
Tôn Quốc Lương thấy kẻ nào cũng tươi cười đón chào Vương Tử Quân, trong lòng chợt sinh ra cảm giác đố kỵ. Hắn là một trưởng phòng tổ chức, hắn vốn là một người có hy vọng trở thành phó bí thư nhất trong ban ngành huyện ủy, thế nhưng Quách Vạn Thần xảy ra chuyện, vị trí phó bí thư được ném vào tay Vương Tử Quân, điều này làm cho hắn cảm thấy cực kỳ bức bối vì chính mình sắp xếp rất nhiều. Bây giờ thì tốt, một chuyện chưa xong thì chuyện khác đã đến, đối phương còn chưa ngồi ấm chỗ trên vị trí phó bí thư thì đã tạo ra thành tích lớn nở mày nở mặt, nếu như còn có một vị trí phó bí thư nữa, nó sẽ rơi xuống đầu mình sao?
Tuy Tôn Quốc Lương càng nghĩ càng giận nhưng cũng cố gắng khắc chế tâm tình của mình mà không biểu hiện ra bên ngoài, hắn cũng mỉm cười chào hỏi Vương Tử Quân, nhưng trong miệng lại nói đó là vinh dự của cả huyện Lô Bắc.