Bí Thư Trùng Sinh
Chương 2472 : Hai con lừa trên cây cầu độc mộc(hạ)
Ngày đăng: 02:39 19/04/20
Vương Tử Quân đưa mắt nhìn Lữ Nhạc Ngũ, hắn không khỏi có vài phần cảm thán. Tuy Lữ Nhạc Ngũ nói năng rất chân thành khẩn thiết, thế nhưng hắn không thể liệt Lữ Nhạc Ngũ vào trong danh sách những người nên được trọng dụng.
Cũng không phải nhân phẩm của người này không được tốt, thế nhưng lại quá kém ở phương diện đảm đương. Một vị cán bộ không thể đảm đương thì dù có bố trí nơi đâu cũng chỉ là hình thức mà thôi.
Trong đầu Vương Tử Quân lóe lên nhiều ý nghĩ, hắn không khỏi nói: - Cấp ủy chính quyền tỉnh sẽ xem xét yêu cầu của anh. Bây giờ tôi hỏi anh, phương án nhất thể hóa Rừng Mật gặp cản trở lớn, có phải phương án này không được thành phố Kim Hà thừa nhận hay không?
- Điều này cũng không phải, phần lớn nhân dân thành phố Kim Hà đồng ý với phương diện này, các cán bộ lão thành ở hội đồng nhân dân và mặt trận tổ quốc thành phố cũng nhiều lần đốc xúc thị ủy đẩy mạnh công tác. Lữ Nhạc Ngũ khôi phục lại thần thái của mình, hắn tự tin nói: - Nếu không phải những người kia liên tục đứng lên thúc đẩy, chỉ sợ phương diện đầu nhập vào sẽ ngày càng ít, thậm chí không có bất kỳ đầu nhập nào.
Vương Tử Quân khẽ gật đầu, hắn tiếp tục hỏi: - Nguyên nhân chủ yếu anh muốn rời khỏi Kim Hà là vì Lý Hanh Dư sao?
- Tôi cảm thấy mình căn bản là không hợp với bí thư Lý. Lữ Nhạc Ngũ cắn răng lớn tiếng nói với Vương Tử Quân,.
- Nếu như điều chỉnh anh và Lý Hanh Dư, như vậy anh có thể tiếp tục duy trì công tác ở thành phố Kim Hà hay không? Vương Tử Quân nói rồi đưa mắt nhìn thẳng vào Lữ Nhạc Ngũ.
Lữ Nhạc Ngũ đối diện với ánh mắt áp bức của Vương Tử Quân thì có chút do dự, sau đó mạnh mẽ ngẩng đầu lên nói: - Chủ tịch Vương, nếu như bí thư Lý không còn ở Kim Hà, tôi có thể tiếp tục đẩy mạnh công tác của Kim Hà.
Vương Tử Quân khẽ gật đầu mà không nói gì thêm, chút kích động trong mắt Lữ Nhạc Ngũ cũng dần tiêu tán. Lữ Nhạc Ngũ biết được tình huống trong tỉnh ủy, tuy bây giờ uy thế của chủ tịch Vương liên tục tăng cao, thế nhưng quyền nói chuyện vẫn ở dưới bí thư Sầm.
Lý Hanh Dư là ai? Chính là tâm phúc ái tướng của Sầm Vật Cương, nếu phải điều chỉnh một người trong hai người bọn họ, như vậy khả năng Lý Hanh Dư ở lại Kim Hà sẽ lớn hơn mình rất nhiều.
Dù sao thì mình cũng là chủ tịch thành phố, căn bản chỉ là một vị lãnh đạo đứng hàng thứ hai trong thị ủy mà thôi.
Vương Tử Quân kiếp trước là giáo viên tiểu học, căn bản thuộc làu giáo án. Hắn tiếp nhận bài tập của Tiểu Bảo Nhi, sau đó nhanh chóng giảng giải.
- Bố giảng hay và dễ hiểu hơn mẹ nhiều. Tiểu Bảo Nhi hiểu rõ vấn đề dùng ánh mắt sùng bái nhìn Vương Tử Quân rồi nói tiếp: - Tuy so ra vẫn kém cô giáo của con một chút, nhưng không kém quá nhiều.
Những lời này của Tiểu Bảo Nhi làm cho Vương Tử Quân có chút buồn bực, thầm nghĩ con trai đúng là có ánh mắt quá kém, năm xưa bố đây là giáo viên giỏi đấy nhé.
- Chủ tịch Vương, ngài thật sự là rất nhàn nhã. Khi Vương Tử Quân chuẩn bị cầm sách của Tiểu Bảo Nhi lên xem, chợt thấy giọng nói của Văn Thành Đồ vang lên.
Vương Tử Quân nhìn thấy Văn Thành Đồ mặc trang phục thông thường đi vào thì đứng lên nói: - Chào bí thư Văn, mời anh ngồi.
Văn Thành Đồ đánh giá phòng khách của Vương Tử Quân một lượt rồi cười nói: - Chủ tịch Vương có phòng khách hiện đại hơn nhà tôi, lần sau nếu thu dọn phòng khách thì tôi nhất định sẽ yêu cầu bà nhà đến đây xem xét, nên học tập kinh nghiệm của Tiểu Bắc.
Vương Tử Quân nói hai câu khiêm tốn, sau đó Mạc Tiểu Bắc đưa lên hai ly trà. Văn Thành Đồ uống trà rồi nói: - Chủ tịch Vương, hôm nay tôi thật sự cảm ơn ngài, không, phải nói là đại biểu cho Ngư Nhi nhà tôi cảm ơn ngài. Đứa con trai của Lỗ Đỉnh Thành cứ quấn lấy con gái nhà tôi, làm nó rất phiền não.
- Nhưng chuyện này xảy ra thì một người làm bố như tôi không biết làm gì hơn, dù sao thì người ta cũng không phải làm việc phạm pháp, tôi cũng không thể làm gì được. Anh dạy bảo cho cậu ta một chặp, hôm nay căn bản không dám thò đầu ra nữa.
- Ha ha ha, tiểu tử kia đã quên đi vết sẹo cũ rồi. Vương Tử Quân nâng ly lên uống một ngụm rồi cười nói: - Tuy tôi là người ngoài, thế nhưng tôi thấy người này căn bản là không được.
Văn Thành Đồ gật đầu nói: - Tiểu Ngư Nhi cũng có cái nhìn giống tôi ở phương diện này, cám ơn chủ tịch Vương.