Bí Thư Trùng Sinh

Chương 2478 : Không gấp không nóng (1)

Ngày đăng: 02:40 19/04/20


Cây cối đâm chồi nảy lộc xanh tươi mát mắt, không gian bừng bừng sức sống, nếu đứng ở khu trung tâm thương mại của thành phố Rừng Mật nhìn qua phía bên kia, căn bản thấy trên trời có nhiều cánh diều đủ màu sắc. Những ông lão đã về hưu cùng cháu của mình đều là những thành viên trong nhóm người chơi diều, không gian liên tục vang lên những tiếng cười vui vẻ.



Một khu thể thao ở Tây Thành của thành phố Rừng Mật, lúc này các cựu chiến binh đang đánh bóng rổ chuyền giao hữu, vì đây là trận chung kết thế nên có rất nhiều người xem.



Kim Hoa Hỉ là hội trưởng hội cựu chiến binh tỉnh Mật Đông, hôm nay hắn cực kỳ bận rộn, liên tục chạy tới chạy lui, trên mặt vã đầy mồ hôi.



Nhưng dù Kim Hoa Hỉ có mệt mỏi thế nào cũng không chịu nghỉ ngơi, hắn rất hy vọng mình vất vả thế này và lấy được gương mặt tươi cười của bí thư Sầm.



Thế nưng bí thư Sầm căn bản là quá bận rộn, mãi đến bây giờ thì Kim Hoa Hỉ cũng chỉ có được những lời cổ vũ của thư ký trưởng Phương Anh Hồ mà thôi. Kim Hoa Hỉ nhìn bí thư Sầm đang chú tâm theo dõi trận đấu, thé là không khỏi áp chế sự ai oán trong lòng.



- Đánh hay quá. Sau khi đội áo xanh ghi được một điểm rất đẹp mắt thì Sầm Vật Cương không khỏi tươi cười nói với một ông lão ngồi bên cạnh mình.



Ông lão kia khoảng bảy tám mươi tuổi nhưng tinh thần rất mạnh mẽ, tuy trên mặt có nhiều nếp nhăn nhưng cặp mắt sáng ngời vẫn luôn chớp động.



- Bí thư Sầm, anh Tôn ra sân thì căn bản cực kỳ có tinh thần, xem ra cũng không cần lo lắng về kết quả hôm nay nữa rồi. Ông cụ nhìn về phía một ông lão đang chơi bóng trong sân rồi khẽ nói lời bình.



- Anh Lưu nói rất đúng, anh Tôn thật sự chơi rất hay. Sầm Vật Cương nghiêng đầu phụ họa với ông lão bên cạnh mình.
Anh Lưu nói đến đây thì trầm ngâm giây lát rồi nói: - Bí thư Sầm, anh có nghe nói chuẩn bị tiến hành điều chỉnh ban ngành Kim Hà hay không?



- Có! Sầm Vật Cương nhanh chóng suy xét nguyên nhân anh Lưu hỏi vấn đề này, thế nhưng ngoài miệng lại nhanh chóng cho ra câu trả lời khẳng định.



Chợt nghe anh Lưu nói: - Anh có biết Sử Đại Khuê của thành phố Kim Hà không?



- Tôi có biết người này, năm xưa anh ấy là bí thư thị ủy Kim Hà, nếu tôi nhớ không lầm thì cây cầu nối liền thành phố Kim Hà và Rừng Mật chính là được anh ấy xây dựng lên. Sầm Vật Cương thật sự có nghe nói về Sử Đại Khuê, người này năm xưa là ái tướng của anh Lưu, bây giờ tuy đã về hưu nhưng vẫn có lực ảnh hưởng khá lớn ở Kim Hà.



- Ngày hôm qua Sử Đại Khuê đến chỗ này của tôi, cậu ấy căn bản muốn gặp anh. Anh Lưu dùng ánh mắt nghiêm túc nhìn Sầm Vật Cương rồi nói: - Anh ấy nói là rất lo lắng với tình hình phát triển của thành phố Kim Hà, tuy bây giờ đã về hưu, thế nhưng cảm thấy có vài điểm không đúng cần phản ánh.



Sầm Vật Cương cảm thấy phương diện điều chỉnh ban ngành thành phố Kim Hà là đại cục đã định, lão lại không ngờ anh Lưu lại nói đến chuyện này. Tuy bây giờ lão rất tôn trọng anh Lưu, thế nhưng cũng phải bỏ thô lấy tinh đối với những lời này. Hơn nữa lão đã có quyết tâm, sẽ căn bản không thay đổi.



Sầm Vật Cương nhìn anh Lưu mà không lên tiếng.



- Phương án nhất thể hóa Rừng Mật căn bản là một kỳ ngộ lớn cho sự phát triển của thành phố Kim Hà, thế nhưng đã hơn một năm qua rồi, anh nhìn mà xem bây giờ phương án nhất thể hóa Rừng Mật kia đã phát triển được bao nhiêu? Tôi cảm thấy phải có người gánh trách nhiệm ở phương diện này. Anh Lưu nói đến đây thì lại lên tiếng: - Tuy phương án nửa vòng kinh tế là tốt, có thể đồng bộ tiến hành, thế nhưng quyết không thể để cho phương án nhất thể hóa Rừng Mật bị ngã đổ được.