Bí Thư Trùng Sinh

Chương 2522 : Có một từ gọi là nhiều (1)

Ngày đăng: 02:40 19/04/20


Khi Vương Tử Quân ngẩng đầu lên sắp xếp, lúc này Sầm Vật Cương đang đứng bên cạnh một ô cửa sổ trong văn phòng thường ủy tỉnh ủy, lão lặng lẽ nhìn thấy tất cả.



Vẻ mặt Sầm Vật Cương rất bình thường, sau khi xe bên dưới chạy đi thì lão quay sang nói với Phương Anh Hồ ở sau lưng mình: - Thư ký trưởng Anh Hồ, anh cho ra ngoài một thông báo, sau này tỉnh ủy đi xuống địa phương tổ chức hội nghị đều phải theo hình thức như thế này.



Phương Anh Hồ đứng sau lưng Sầm Vật Cương nghe bí thư Sầm phân phó mà có chút do dự, sau đó mới trầm giọng nói: - Bí thư, ngày hôm trước phía ủy ban nhân dân tỉnh có đưa sang những điều lệ chỉnh đốn kỷ luật tương quan, lúc này đang đặt lên bàn làm việc của ngài.



- Vây thì tốt. Sầm Vật Cương nở nụ cười nói: - Trước kia tôi không chú ý ở phương diện này, cảm thấy đó là chuyện nhỏ không cần quan tâm, nên đặt tâm tư chủ yếu lên phương diện phát triển Mật Đông. Nhưng hôm nay khi nhìn phương thức xuất hành của chủ tịch Vương, tôi cảm thấy chúng ta không nên thả lỏng.



Phương Anh Hồ do dự giây lát rồi cười nói: - Bí thư, trong tỉnh còn có nhiều chuyện, ngài còn căn bản thiếu thời gian cho chuyện đại sự, thế nên những chuyện vặt liên quan đến kỷ luật cứ giao cho bọn họ là đươc.



Sầm Vật Cương cười cười nói: - Được rồi, không nói đến phươn diện này nữa, vì việc nhỏ tôi cũng phải xem xét xử lý. Đồng thời anh đến phòng nghiên cứu chính sách xem thử, để xem bọn họ có ý kiến gì hay cần đóng góp hay không.



- Vâng, bí thư. Phương Anh Hồ đồng ý một tiếng, sau đó nhìn Sầm Vật Cương và thấy lãnh đạo không nói gì, thế là chuẩn bị rời đi.



- Thư ký trưởng Anh Hồ, anh nên gọi điện thoại cho Đồ Phấn Đấu, để anh ấy lập tức quay lại thành phố Linh Long làm tốt công tác lần này. Sầm Vật Cương ngồi trên ghế sa lông dùng giọng nghiêm túc nói: - Thành phố Linh Long có thành tích cao, tất cả là của anh ấy, bây giờ ở Linh Long tổ chức hội nghị xây dựng đô thị, anh ấy còn chạy đi đâu nữa?
- Chủ tịch cứ yên tâm, tuyệt đối không có vấn đề. Vưu Kim Đỉnh sờ lên mặt rồi cười ha hả nói.



- Tôi tuyệt đối yên tâm với công tác của anh, lần này chúng ta tổ chức hội nghị không những là một khẳng định cho thành phố, đây còn là một cơ hội quan trọng cho bí thư Đồ, cũng đừng có ai để xảy ra vấn đề ở sự kiện này, có biết không? Miêu Dược Hổ nhìn bộ dạng Vưu Kim Đỉnh có vài phần cợt nhả, hắn không khỏi có chút bực mình. Tuy Vưu Kim Đỉnh ở trước mặt hắn khá thành thật, thế nhưng hắn biết rõ xưa nay Vưu Kim Đỉnh luôn đi gần Đồ Phấn Đấu.



Miêu Dược Hổ là chủ tịch ủy ban nhân dân thành phố, lại có quan hệ không tệ với Đồ Phấn Đấu, thế nhưng thật lòng thì hắn cũng không mong thuộc hạ của mình đi quá gần với Đồ Phấn Đấu. Hơn nữa Vưu Kim Đỉnh cũng không phải là phó chủ tịch bình thường.



Vưu Kim Đỉnh cũng không tỏ ra sợ hãi với bộ dạng nghiêm túc của Miêu Dược Hổ, hắn vẫn mỉm cười nói: - Chủ tịch, tôi hiểu rõ tầm quan trọng của sự việc nay, bí thư sẽ tiến lên một bước, đây là niềm kiêu ngạo của thành phố Linh Long. Hơn nữa chỉ cần bí thư Đồ tiến lên thêm một bước thì tương lai là vô hạn, sau này thành phố chúng ta còn cần chủ tịch ngài chủ trì công tác.



Miêu Dược Hổ nhìn gương mặt tươi cười của Vưu Kim Đỉnh mà không khỏi cảm thấy thư thái hơn một chút. Hắn hiểu rõ câu nói mù mờ của Vưu Kim Đỉnh vừa rồi, chỉ cần Đồ Phấn Đấu là thường ủy tỉnh ủy, như vậy thời gian mà Đồ Phấn Đấu dạo chơi ở thành phố Linh Long sẽ không còn quá lâu. Khi đó Miêu Dược Hổ hắn sẽ tiến lên thế chỗ của Đồ Phấn Đấu, tất nhiên sẽ là người nối tiếp tương lai phát triển mạnh mẽ sau này.



Người này xem ra cũng hiểu vấn đề.



- Được rồi, không nói ra những lời vô căn cứ như vậy, bây giờ nhiệm vụ của anh là làm tốt công tác tiếp đãi, như vậy tôi và bí thư Đồ sẽ phải cám ơn anh. Miêu Dược Hổ còn muốn phân phó vài lời với Vưu Kim Đỉnh, lúc này chợt thấy vài vị cán bộ lão thành của khối mặt trận tổ quốc đi đến. Hắn do dự giây lát rồi nở nụ cười tiến lên chào đón.