Bí Thư Trùng Sinh
Chương 2527 : Mưa kéo đến (2)
Ngày đăng: 02:40 19/04/20
Vương Tử Quân khoát tay áo cắt ngang lời của Miêu Dược Hổ: - Tôi bây giờ nói anh báo cáo kinh nghiệm tiên tiến của thành phố Linh Long trên phương diện xây dựng đô thị, tuy ngôi nhà này có vấn đề, thế nhưng vấn đề này cũng không ảnh hưởng đến công tác triển khai mở rộng xây dựng đô thị, mà đó là vấn đề về phương diện giám thị.
- Phương diện giám thị giám sát sẽ nói đến sau, bây giờ đang tổ chức hội nghị về xây dựng đô thị, các anh có kinh nghiệm tiên tiến gì thì cứ nói ra.
Miêu Dược Hổ nhìn gương mặt nghiêm túc của Vương Tử Quân, hắn căn bản rồi lấy một phần văn kiện ra, sau đó trâm giọng nói: - Kính thưa chủ tịch Vương, kính thưa các vị lãnh đạo, các đồng chí...
- Những năm gần đây thành phố Linh Long chúng tôi luôn đề cáo chất lượng cuộc sống của nhân dân, luôn gia tăng lực cạnh tranh của thành phố, căn cứ vào phương diện hình tượng của thành phố, lợi ích lâu dài của doanh nghiệp, lợi ích thực tế của quần chúng... Đây là tài liệu phát biểu, hơn nữa trong những hội nghị thế này thì người được đọc sẽ cho ra âm thanh khá lớn, cực kỳ hiên ngang. Thế nhưng bây giờ Miêu Dược Hổ nói đến vài điển hình công tác làm cho người ta giống như đang nghe một ai đó nhận kiểm điểm, cực kỳ buồn cười.
Thế nhưng đối mặt với tình huống này thì cũng không ai cười, ai cũng dùng ánh mắt nghiêm túc nhìn Miêu Dược Hổ, thầm nghĩ mong sao cho phạm vi công tác của mình cũng không phát sinh vấn đề thế này.
Lúc này đám cán bộ thành phố Linh Long đều cúi đầu, Miêu Dược Hổ đọc bản thảo hơn hai mươi phút, khoảng thời gian này làm cho người ta sinh ra cảm giác như một năm đã trôi qua.
Miêu Dược Hổ đọc xong bản thảo mới thở dài một hơi, hắn không mở miệng, chỉ nhìn Vương Tử Quân.
Nếu như người khác đập vỡ đồ đạc của hắn, như vậy Lỗ Đỉnh Thành hắn nhất định sẽ không thèm khách khí. Nhưng bây giờ người ra tay là Vưu Kim Đỉnh, cho nên hắn dù có tức giận cũng chỉ chịu đựng mà thôi.
Sau khi để cho Vưu Kim Đỉnh phát tiết xong, lúc này Lỗ Đỉnh Thành mới nói: - Chủ tịch Vưu, tôi biết rõ chuyện này là tôi làm không tốt, gây phiền toái cho anh. Mời anh ngồi xuống, nóng nảy cũng không giải quyết được vấn đề.
Vưu Kim Đỉnh có thể đi đến ngày hôm nay cũng không phải là người thường. Sau khi phát tiết một chặp, hắn căn bản đã phát ra tất cả bực bội của mình, cũng dần bình tĩnh lại. Hắn ngồi xuống ghế nhìn thoáng qua Lỗ Đỉnh Thành, sau đó mới nói: - Giám đốc Lỗ, vừa rồi tôi có chút thất thố, nhưng anh cũng nên biết tình huống vừa rồi của tôi là như thế nào.
- Tôi vừa rồi bị hai người Đồ Phấn Đấu và Miêu Dược Hổ mắng phủ đầu như cháu nội, bọn họ mắng tôi mà không dãm cãi lại. Nếu không phải bây giờ chưa đến mức không thể cứu vãn được, tôi cảm thấy bọn họ sẽ ăn tuôi nuốt sống tôi mất.
Lỗ Đỉnh Thành rót cho Vưu Kim Đỉnh một ly trà, sau đó mới cười ha hả an ủi: - Chủ tịch Vưu, ngài cứ yên tâm, sự việc còn chưa đến tình trạng kia. Ha ha, chuyện này là tôi làm không tốt, tôi có sơ sẩy, cần bồi thường bao nhiêu thì tập đoàn Đỉnh Duyệt sẽ bỏ ra, chúng tôi sẽ xử lý tốt, ngài yên tâm, chuyện này sẽ không liên lụy đến ngài.
- Thật sự không liên lụy đến tôi sao? Vưu Kim Đỉnh nghĩ đến chữ ký và chỉ thị của mình, hắn không khỏi có chút vội vàng nôn nóng, rõ ràng hắn cực kỳ coi trọng câu nói kia của Lỗ Đỉnh Thành.