Bí Thư Trùng Sinh

Chương 2530 : Ngửa mặt không thẹn với trời, cú đầu không hổ với đất (2)

Ngày đăng: 02:40 19/04/20


Phương Anh Hồ tuy biểu hiện thì gật đầu thế nhưng trong lòng cảm thấy câu nói và ý nghĩ của Cố Tắc Viêm quá cực đoan. Chuyện này hắn hiểu rất rõ, trước đó Vương Tử Quân phái người đến kiểm tra tình huống xây dựng ở thôn Trương Trang thành phố Linh Long, thế nhưng khi đó lại không điều tra ra vấn đề, hơn nữa hội nghị xây dựng đô thị đã được quyết định sẽ tổ chức ở thành phố Linh Long hơn một tháng trước.



Phương Anh Hồ ngẩng đầu nhìn Cố Tắc Viêm, hắn phát hiện vẻ mặt của Cố Tắc Viêm càng khốn khổ khó chịu hơn trước kia. Hắn không khỏi nghĩ đến bộ dạng cực kỳ đắc ý của Cố Tắc Viêm trong thời gian nửa năm trước, thế là không khỏi sinh ra cảm giác đồng tình.



Trước kia vào thời của Đường Chấn Huy, tuy Cố Tắc Viêm vẫn chỉ là phó chủ tịch tỉnh, thế nhưng lời nói có uy thế vượt qua cả chủ tịch tỉnh là Đường Chấn Huy. Nhưng bây giờ thì sao? Tuy hắn vẫn là phó chủ tịch thường ủy tỉnh, thế nhưng thực tế là không có chút áp chế Vương Tử Quân.



Đừng nói đến phó chủ tịch thường vụ Hà Kiến Chương, cho dù là chủ tịch Trương Bản Tiến của mặt trận tổ quốc tỉnh cũng có khí thế ép lên đỉnh đầu Cố Tắc Viêm. Lúc này Cố Tắc Viêm căn bản không còn gì ở ủy ban nhân dân tỉnh, dưới tình huống này nói ra vài lời bực tức cũng không có gì là khó hiểu.



- Tút tút tút. Tiếng chuông điện thoại vang lên phá vỡ bầu không khí yên tĩnh trong phòng. Phương Anh Hồ cầm điện thoại, chợt nghe bên kia có người nói: - Thư ký trưởng, vừa rồi phía thành phố Linh Long có truyền đến một tin tức, nói là một vị cán bộ phụ trách giám sát chất lượng công trình ở thành phố Linh Long đã tự sát, bí thư Sầm mời ngài đi sang một chút.



Phương Anh Hồ ừ một tiếng, sau đó đặt điện thoại xuống. Hắn cũng không nói lời nào, sau khi đi được hai bước mới nói với Cố Tắc Viêm: - Người chủ quản công tác giám sát chất lượng công trình ở thành phố Linh Long đã tự sát.



Cố Tắc Viêm không khỏi sững sờ, sau đó nói: - Xem ra chuyện này không đơn giản.



Phương Anh Hồ khẽ gật đầu sau đó hướng ra cửa nói: - Bí thư Sầm nói tôi đến phòng làm việc của anh ấy một chuyến, chủ tịch Cố, ngài có cùng đi qua không?



Nếu như là người khác thì Phương Anh Hồ căn bản không mời như vậy, nhưng Cố Tắc Viêm không phải là người thường, người này luôn theo sát tiến độ của bí thư Sầm, cho dù cùng hắn đi qua thì bí thư Sầm cũng sẽ không mất hứng. Phương Anh Hồ rất tình nguyện mời Cố Tắc Viêm vào lúc này.




Khang Tắc Chính khẽ gật đầu, hắn nâng ly trà lên uống một ngụm rồi nói: - Bí thư Sầm, tấm hình này là chúng tôi vừa có được, nếu như không quan tâm đến sự kiện này, chỉ sợ sẽ sinh ra những không tốt.



Sầm Vật Cương đứng lên, sau khi đi qua đi lại vài bước thì mới nói với Khang Tắc Chính: - Theo ý của anh thì chuyện này nên xử lý thế nào?



- Có nên điều tra tình huống của chủ tịch Vương hay không? Khang Tắc Chính nói có ý thử Sầm Vật Cương.



- Anh xác định tấm hình này không phải là ảnh ghép sao? Sầm Vật Cương cầm tấm hình trong tay lên hỏi, đây cũng không phải là lần đầu tiên lão hỏi điều này, vừa rồi lão đã từng hỏi câu nói này.



- Bí thư Sầm, vấn đề này tôi không những cho phòng kỹ thuật xem xét nhiều lần, còn yêu cầu lãnh đạo thượng cấp xem xét, có têể khẳng định nó không phải là ảnh ghép.



Sầm Vật Cương nhìn gương mặt cực kỳ khẳng định của Khang Tắc Chính, lão do dự giây lát rồi nói: - Thế này đi, các anh tìm hiểu tình huống kỹ càng rồi nói sau.



Khang Tắc Chính nhìn gương mặt nghiêm cẩn của Sầm Vật Cương, cũng không nói gì thêm. Hai người trầm ngâm giây lát, sau đó Sầm Vật Cương đứng lên, lúc này Khang Tắc Chính chợt trầm giọng nói: - Bí thư Sầm, cô gái này chỉ để lộ ra nửa gương mặt, thế nên chúng tôi khó thể nào tìm ra cô gái này được.



Sầm Vật Cương nhìn Khang Tắc Chính rồi đi ra khỏi phòng xép.