Bí Thư Trùng Sinh

Chương 2554 : Không nói những gì không biết, không làm những gì không nắm chắc.​ (1)

Ngày đăng: 02:40 19/04/20


- Tỉnh Tây Tường cũng nhìn chằm chằm vào hạng mục này, nếu để cho bọn họ chiếm được tiên cơ, như vậy chúng ta sẽ rơi vào hoàn cảnh khó khăn.



Tuy không thân cận với Cố Tắc Viêm thế nhưng Lôi Hợp Tuấn biết rõ lời này là sự thật. Nếu nói một cách không khoa trương thì không phải chỉ có Mật Đông nhìn vào hạng mục này, không chỉ có Tây Tường, vài tỉnh thành khác cũng đang vận sức chờ phát động, tùy thời mà động, chuẩn bị nắm hạng mục vào trong tay.



Nếu như cứng nhắc với tập đoàn Thần Khí, như vậy muốn kéo được hạng mục này là rất khó.



Nhưng chủ tịch Vương đã quyết tâm dỡ bỏ khu biệt thự an dưỡng của tập đoàn Thần Khí ở Đồng Lục, Lôi Hợp Tuấn hắn phải làm sao bây giờ?



- Bí thư Lôi, có nhiều chuyện chúng ta phải thực hiện một cách đặc biệt, vì sự phát triển của Mật Đông có đôi khi chúng ta phải làm trái với một vài quy định nhỏ, như vậy cũng không có gì là lớn. Giọng nói của Cố Tắc Viêm lại vang lên.



- Bí thư Sầm cũng hiểu rõ ràng khó khăn của thành phố Đồng Lục, các anh có chuyện cứ nên phản ánh với lãnh đạo, khi nào không thể cho ra quyết định thì cũng nên xin lãnh đạo cho ra ý kiến, anh nói xem có đúng không?



- Chủ tịch Cố, ngài nhắc nhở như vậy làm tôi xem như hiểu ra vấn đề. Lôi Hợp Tuấn biết rõ Cố Tắc Viêm cho ra ý kiến như vậy nghe qua thì có vẻ rất đúng đắn, cũng là một kế thoát khỏi vây hãm, thế nhưng thực tế lại lấy sự kiện thành phố Đồng Lục xin chỉ thị để đánh đổ ý kiến của chủ tịch Vương.



Chưa nói đến phương diện có đạt được mục đích hay không, Lôi Hợp Tuấn thật sự không muốn nhìn vào hậu quả của văn kiện xin chỉ thị của thành phố Đồng Lục.




Hai người lên xe của Thạch Kiên Quân, sau đó xe chạy về phía khu thường trú của tỉnh Sơn Nam ở thủ đô. Hai người ngồi trên xe nói về những chuyện liên quan đến tỉnh Sơn Nam, vì Vương Tử Quân đã rời khỏi Sơn Nam nên bầu không khí trò chuyện rất hòa hợp.



Tuy Vương Tử Quân rất quan tâm đến những biến hóa ở Sơn Nam, thế nhưng có một số việc nghe từ người ngoài và từ miệng Thạch Kiên Quân căn bản vẫn có cảm giác khác biệt.



Thạch Kiên Quân căn bản rất quan tâm đến bộ hạ cũ của Vương Tử Quân ở lại Sơn Nam, tuy hắn không nói rõ ràng, thế nhưng nhìn vào những thay đổi nhân sự ở Sơn Nam, Vương Tử Quân căn bản hiểu rõ nhân tình của Thạch Kiên Quân.



Trước kia Vương Tử Quân cũng đã đến khu thường trú tỉnh Sơn Nam ở thủ đô, bây giờ đến nhìn qua vẫn như cũ, thế nhưng lãnh đạo nơi đây lại thay đổi. Khi Vương Tử Quân và Thạch Kiên Quân sóng vai đi vào trong khu thường trú, có một người đàn ông mập mạp đi ra đón chào.



Thạch Kiên Quân giới thiệu người này: - Tử Quân, đây là phó thư ký trưởng văn phòng tỉnh ủy, chủ nhiệm khu thường trú Sơn Nam ở thủ đô tên là Đoạn Biến Bằng. Tiểu Đoạn trước kia công tác ở sở lâm nghiệp tỉnh Sơn Nam.



Thạch Kiên Quân nói rồi lại nói với Đoạn Biến Bằng: - Tiểu Đoạn, anh có lẽ không xa lạ gì chủ tịch Vương, hơn nữa trước kia chủ tịch Vương còn là lãnh đạo tỉnh Sơn Nam, sau này nếu như chủ tịch Vương có gì cần thì anh nhanh chóng chứng thực, điều này phải tất yếu đảm bảo.



Đoạn Biến Bằng có thể được làm chủ nhiệm khu thường trú thì căn bản không phải là người học nghề ở phương diện tiếp đãi, hắn vội vàng duỗi hai tay ra với Vương Tử Quân, sau đó nở nụ cười khiêm nhường cung kính nói: - Chủ tịch Vương, tôi cực kỳ khâm phục ngài, trong tỉnh Sơn Nam ai mà không biết ngài là niềm kiêu ngạo của Sơn Nam? Có chuyện gì kính mong chủ tịch Vương cứ nghĩ đến Tiểu Đoạn, có thể cho tôi cơ hội phục vụ lãnh đạo, căn bản là thành toàn cho tôi.