Bí Thư Trùng Sinh
Chương 2596 : Tùy thời mà động, súc tích lực lượng. (2)
Ngày đăng: 02:41 19/04/20
- Chủ tịch Tử Quân, bây giờ ngài có rảnh không? Kim Chính Thiện ở đầu dây bên kia chợt mỉm cười nói.
Lúc này Vương Tử Quân đang đi đến kiểm tra công tác xây dựng cảng hàng không, hắn lập tức mỉm cười nói: - Bí thư Kim, anh có chuyện gì cứ nói.
- Chủ tịch Vương, hai ngày trước người dưới quê có đưa lên cho tôi vài con gà rừng, nếu như buổi sáng ngài không còn sắp xếp gì khác, chúng ta xử lý hai con, để chủ tịch Vương nếm thử hương vị của gà rừng quê hương chúng tôi. Kim Chính Thiện khẽ cười rồi nói.
Vương Tử Quân biết rõ lần này Kim Chính Thiện mời mình tuyệt đối không phải đơn giản là ăn uống no bụng, hắn chợt cười nói: - Tốt, anh nói địa điểm đi, lát nữa tôi sẽ qua.
- Chủ tịch Vương, đường Tây Giao mới mở một nhà hàng, nơi đây có những món ăn khá đặc biệt, tôi chờ ngài ở đó được không? Kim Chính Thiện dùng giọng trưng cầu ý kiến nói.
Vương Tử Quân cười cười nói: - Tốt, bí thư Kim mà đề cử địa điểm nào thì căn bản là không sai, chúng ta lát nữa gặp mặt.
Tuy Vương Tử Quân vẫn đi cùng người phụ trách hạng mục để kiểm tra công tác, thế nhưng lúc này hắn cũng không nghĩ đến hạng mục này, chỉ nghĩ đến cú điện thoại vừa rồi của Kim Chính Thiện. Vương Tử Quân không có gì bất ngờ với cuộc điện thoại của Kim Chính Thiện, vì Kim Chính Thiện là bí thư thị ủy Rừng Mật, căn bản càng chú ý đến công tác trong nhiệm kỳ mới này hơn bất kỳ người nào khác.
Nếu như người này không gọi điện thoại cho mình thì như vậy mới là bất ngờ. Thế nên sau khi Vương Tử Quân phát biểu vài lời thì leo lên xe rời đi.
Lần này Trương Tề Bảo cùng đi với Vương Tử Quân xuống kiểm tra công tác hạng mục cũng không ngồi xe riêng, hắn leo lên xe của Vương Tử Quân. Trước khi lên xe thì hắn đã trao đổi chuyện này với Trương Tề Bảo, thế cho nên ngồi ở trên vị trí tay lái phụ.
- Chủ tịch, tôi còn nghĩ rằng một lúc lâu sau ngài mới đến, không ngờ ngài lại thần tốc như vậy. Trà vừa mới pha, tuy không phải là trà quý thế nhưng lại được chính tay ông chủ làm ra.
Vương Tử Quân nhìn gương mặt vui vẻ sáng lạn của Kim Chính Thiện mà không khỏi khẽ lắc đầu, không biết bắt đầu từ khi nào mà Kim Chính Thiện ngày càng khách khí với mình, càng ngày càng có bộ dạng của một cấp dưới.
Thật lòng thì Vương Tử Quân căn bản là không thích điều này, thế nhưng hắn là người lăn lộn quan trường lâu năm, hắn không thể nào nói ra được. Vì quan trường là như thế, cần có sự phân biệt và có cách ứng xử phù hợp, chỉ như thế mới có thể tiếp tục được.
Vương Tử Quân ngồi dưới bóng cây mát mẻ dùng ly sứ xanh uống trà thơm, hắn không khỏi cảm thấy rất thoải mái. Hắn buông ly trà rồi cười ha hả nói với Kim Chính Thiện: - Bí thư Kim, anh có một nơi tốt như thế này mà không chịu nói sớm, có phải là sợ tôi đến thường xuyên làm cho chính mình phải móc hầu bao hay không?
- Ha ha, chủ tịch nếu thích thì tôi còn ước gì anh thường xuyên đến đây. Tuy một vài năm chiêu đãi thì tôi chịu không nổi, thế nhưng tôi tuyệt đối nghiêm túc với một tuần đầu ngài đến nơi này. Kim Chính Thiện nói rồi lại châm trà cho Vương Tử Quân.
- Tôi cũng vừa mới biết được chỗ này mà thôi, hai ngày trước người thân ở quê lên chơi, tôi sắp xếp mời cơm nhưng lại được bọn họ đưa đến nơi này ăn những món thôn dã, căn bản là rất tuyệt.
Vương Tử Quân cười cười với lời nói cảm khái của Kim Chính Thiện: - Bí thư Kim, anh trịnh trọng gọi tôi đến như vậy, nếu như không có món gì đặc sắc thì khó mà coi được.
- Chủ tịch ngài cứ yên tâm, tôi đã chuẩn bị tốt tất cả cho ngài rồi. Kim Chính Thiện căn bản rất kích động với lời nói của Vương Tử Quân, hắn nhìn sắc trời rồi nói tiếp: - Bây giờ vẫn còn hơi sớm, chờ ông chủ quán thu dọn xong thì mời chủ tịch nếm thử những món ăn đặc sắc của quê tôi.