Bí Thư Trùng Sinh
Chương 2635 : Hai giáo ba thương phong thần bảng. (1)
Ngày đăng: 02:41 19/04/20
Trong khu văn phòng thị ủy Thanh Chuyên, Phùng Vũ Trách đang phê duyệt văn kiện. Hắn là bí thư thị ủy, tự mình phê duyệt văn kiện chính là công tác cực kỳ quan trọng. Trước kia Phùng Vũ Trách phê duyệt rất nhanh, một chồng văn kiện hầu như chỉ cần nửa giờ là xong.
Nhưng hôm nay Phùng Vũ Trách có tốc độ rất chậm, một văn kiện được hắn xem xét nửa giờ mà không cho ra chữ ký, rõ ràng là hắn có vài phần không yên lòng.
- Tút tút tút. Tiếng chuông điện thoại khẽ vang lên, Phùng Vũ Trách do dự giây lát rồi nghe máy: - Alo, tôi là Phùng Vũ Trách.
- Chào bí thư Phùng, tôi là Triệu Thần Nam, có một số việc tôi cần báo cáo với ngài, xin hỏi ngài có thời gian không? Người gọi điện thoại đến chính là phó chủ tịch Triệu Thần Nam chủ quản công tác xây dựng đô thị. Khi Phùng Vũ Trách làm chủ tịch thành phố thì Triệu Thần Nam là trợ lý chủ tịch. Người này căn bản có năng lực, là cao thủ làm việc, vì vậy khi làm trợ lý chủ tịch thì có quan hệ tốt với Phùng Vũ Trách.
Sau khi Triệu Thần Nam làm phó chủ tịch thành phố thì căn bản được Phùng Vũ Trách giúp đỡ rất nhiều, công tác cũng sinh động. Trước kia Phùng Vũ Trách căn bản vui vẻ đồng ý khi Triệu Thần Nam muốn đến báo cáo, chỉ cần có thời gian đều cho phép đối phương đến gặp mình.
Lần này cũng giống như trước kia, tất nhiên cũng sẽ thoải mái cho Triệu Thần Nam đến báo cáo công tác, thế nhưng lời nói lên đến miệng thì Phùng Vũ Trách lại nuốt xuống. Trạng thái hiện tại của hắn căn bản là tâm tình rối loạn, thật sự không muốn nghe người khác báo cáo.
- Thần Nam, hôm nay tôi có chút việc, ngày mai anh liên lạc với Tiểu Lý là được. Phùng Vũ Trách nói đến Tiểu Lý, chính là thư ký của hắn.
Triệu Thần Nam nói thêm hai câu với Phùng Vũ Trách, dù vẫn cười nói liên tục nhưng lại có vài phần thất lạc.
- Hoài Chung, anh có cảm thấy sự việc sẽ đơn giản thế sao? Phùng Vũ Trách có chút chần chờ nói.
- Sao lại không chứ? Tần Hoài Chung nói đến đây thì khẽ tiếp tục: - Chiều qua bí thư Sầm tự mình đến phòng làm việc của chủ tịch Vương.
Phùng Vũ Trách dùng giọng khó thể tin nói: - Bí thư Sầm đến phòng làm việc của chủ tịch Vương sao?
- Bí thư Phùng nếu không tin thì có thể gọi điện thoại chứng thực điều này. Tần Hoài Chung nói bằng giọng cực kỳ tự tin, Phùng Vũ Trách nhìn bộ dạng của Tần Hoài Chung, hắn cảm thấy đây là sự thật khó thể nghi ngờ.
Tần Hoài Chung trước nay không phải là người thích mạnh miệng, nhưng bây giờ lại dùng giọng chém đinh chặt sắt, thế nên có trăm phần trăm nắm chắc. Phùng Vũ Trách không khỏi cười ngượng ngùng: - Chủ tịch Tần anh nói như vậy thì sao tôi không tin được?
Tuy Phùng Vũ Trách nói như vậy nhưng thật lòng lại có chút hâm mộ Tần Hoài Chung. Chính mình tuy được chủ tịch Vương tán thưởng thê nhưng căn bản không có nhiều mạng lưới quan hệ như Tần Hoài Chung. Nhiều người thì ít ghế, đây căn bản là thái độ bình thường trong quan trường, tương lai sau này sẽ liên quan nhiều đến các mối quan hệ, thế nên khó thể nào dự đoán được mình hay là Tần Hoài Chung sẽ tiến đi xa hơn.
- Bí thư, nếu như không có sự kiện lũ lụt lần này, chỉ sợ tôi cũng rất lo lắng với công tác nhiệm kỳ mới. Nhưng sự kiện Thanh Sa chảy ngược lần này vì một đợt mưa hiếm thấy trước nay, thật sự có thể gọi là một trận mưa bão đột nhiên ở Mật Đông, nó lại liên quan đến rất nhiều người, đặc biệt là thành phố Linh Long. Tần Hoài Chung nói đến đây thì khẽ hạ giọng cười: - Tôi nghe nói trước khi bí thư Sầm tự mình đến gặp mặt chủ tịch Vương, trưởng phòng Uông và bí thư Văn cũng đã thay nhau đến gặp nhưng bị chủ tịch Vương dùng giọng ôn hòa đuổi đi.