Bí Thư Trùng Sinh
Chương 2648 : Uy tín có co dãn. (2)
Ngày đăng: 02:41 19/04/20
Những lời này làm cho Sầm Vật Cương cảm thấy đỏ mặt, đám người kia sở dĩ cho ra những đánh giá như vậy với Vương Tử Quân, ít nhất cũng nói rõ bọn họ biết rõ thái độ của lãnh đạo với Vương Tử Quân. Lúc này bọn họ khen ngợi Mật Đông, thật ra không khác nào đang giẫm đạp lên người Sầm Vật Cương. Sầm Vật Cương là người lăn lộn trong quan trường hơn nửa đời người, căn bản có nhiều người bạn khá cởi mở, những gương mặt và lời nói của bọn họ làm cho Sầm Vật Cương có vài phần tỉnh ngủ.
Mặc dù Sầm Vật Cương vẫn biểu hiện cực kỳ sảng khoái khí thế, nói chủ tịch Vương là trụ cột của tỉnh Mật Đông, cán bộ và quần chúng dưới sự dẫn dắt của chủ tịch Vương căn bản đều là sống lưng bằng sắt của Mật Đông. Thế nhưng thực tế thì sau buổi cơm tối hôm đó lão trằn trọc mãi không ngủ được. Khi đó lão tỏ ra cực kỳ tự nhiên, thế nhưng thật lòng thì lão cảm thấy cực kỳ không thoải mái.
Chẳng lẽ mình là một người mượn người khác mới làm được việc sao? Sầm Vật Cương đi đến vị trí hiện tại căn bản là đường đường chính chính, trước kia lão thường cho ra những quyết định làm cho người khác phải lau mắt mà nhìn.
Tuy uy tín của mình bây giờ vẫn không thấp, thế nhưng Sầm Vật Cương biết uy tín là thứ có thể co dãn. Nếu anh cứ mãi ở vào trạng thái không có tiếng động nào, uy tín của anh sẽ chầm chậm giảm xuống.
Sầm Vật Cương không muốn nhìn vào tình huống này, vì vậy lão căn bản muốn cho ra thành tích của mình. Lão phải có được thành tích, không những cần phải cố gắng, càng cần phải có sự giúp đỡ của người khác, nếu không cho dù mình có khí thế và tư cách thế nào, nếu không có một đám người khăng khăng đi theo, kế hoạch lớn của mình căn bản không thể thực hiện được.
- Cốc cốc cốc. Tiếng gõ cửa vang lên, người đi vào là phó thư ký trưởng văn phòng tỉnh ủy kiêm chủ nhiệm ủy ban nghiên cứu chính sách tỉnh ủy Trần Tiến Tài đi vào trong phòng. Trần Tiến Tài đeo một cặp kính nhìn qua có vài phần yếu đuối, thế nhưng mọi người vừa nhắc đến hắn, căn bản thường hay nói về người vợ hơn bảy mươi lăm cân của Trần Tiến Tài.
Mặc dù người khác có nói thé nào thì căn bản là khó thể nào có lời hoài nghi nào về trình độ của vị chủ nhiệm ủy ban nghiên cứu chính sách này. Không những có nhiều bài phát biểu của Sầm Vật Cương đến từ tay của Trần Tiến Tài, có đôi khi các vị lãnh đạo thành phố bên dưới không nắm chính xác sở thích của Sầm Vật Cương cũng phải đến thỉnh giáo Trần Tiến Tài.
Sầm Vật Cương nhìn Trần Tiến Tài đi đến thì cười nói: - Tiến Tài, cậu ngồi bên này.
- Cảm giác gì sao? Nhất định là tài trí hơn người. Chị Lý cũng không suy nghĩ nhiều mà dùng giọng tùy tiện nói.
Văn Ngư Nhi thở dài một hơi, thầm nghĩ chị Lý này có thể kết giao. Mặc dù ngày thường có bộ dạng chậm chạp lề mề làm cho người ta chán ghét, thế nhưng tâm tư không quá sâu sắc, căn bản là một tấm khiên rất tốt.
- Theo tôi thấy thì đi theo bên cạnh lãnh đạo sẽ không được tự nhiên, tôi cũng không muốn ngồi vào chỗ đó. Văn Ngư Nhi nhìn chiếc xe phía trước thông qua kịnh xe, nàng dùng giọng trầm trầm nói.
- Ôi, nha đầu nà đúng là, em có biết vì sao lần này tất cả nhân viên của ban số một đều phải lên xe hay không? Chị Lý ăn một miếng bánh rồi dùng giọng hứng thú nói.
Văn Ngư Nhi hừ một tiếng nói: - Chị Lý, chị cũng quá xem thường em rồi, không phải là yêu cầu chúng ta xuống thăm lãnh đạo, chống đỡ thể diện cho lãnh đạo sao?
- Nha đầu em có phải là hâm mộ trưởng ban Triệu, à, không, phải là bí thư Triệu hay không? Chị nói cho em biết, Cổ Dương còn chưa được tuyển chọn làm thư ký chính thức. Nếu em có ý nghĩ thì nên bắn ngã anh ta, không đến vài năm sau thì cảnh tượng của trưởng ban Triệu bây giờ sẽ là của em. Chị Lý nói đến đây thì chợt hạ giọng thì thầm: - Chủ tịch còn phải tự mình đi qua ủng hộ, nghĩ lại thì thấy bí thư Triệu quá uy phong, quá mạnh mẽ.
- Ôi, chị Lý, chị tha cho em đi. Văn Ngư Nhi nghe chị Lý nhắc đến Vương Tử Quân thì hai mắt sáng rực lên, trong lòng có chút bực mình. Anh ấy cũng là một người giống như tôi, tôi cần gì phải sùng bái anh ta chứ?