Bí Thư Trùng Sinh
Chương 2657 : Lợi dụng tất cả tư chất có được.
Ngày đăng: 02:42 19/04/20
- Vậy cũng được, năm xưa khi tôi đi đánh du kích thì căn bản gặp đối thủ rất xảo quyệt, thế nhưng đối phương cũng không trụ được lâu. Ông lão cười đắc ý giống như đã trở về khoảng thời gian năm xưa.
- À, tôi từng nghe bố nói về chuyện này, nghe nói ngài năm xưa chưa từng thất bại. Người đàn ông trung niên họ Đỗ cười hì hì nịnh nọt nói.
Lời nói nịnh nọt của người đàn ông trung niên họ Đỗ không những nhận được những lời tán thưởng, ngược lại còn bị mắng một trận: - Được rồi, bố của anh rõ ràng là hồ đồ, anh cũng hồ đồ theo sao? Nào có người nào không thất bại? Năm xưa không phải tôi cũng bị người ta đuổi đánh suýt chết sao?
- Tất nhiên, khi đó là vì quân số bên ta quá ít.
Sau khi nghe ông lão giải thích thì người đàn ông trung niên họ Đỗ không biết nói sao cho phải. Người già đi đôi khi lại trẻ lại, thậm chí còn háu thắng hơn cả khi còn trẻ.
- Đúng vậy, cũng không nhìn xem ngài là ai. Người đàn ông trung niên họ Đỗ do dự giây lát rồi quyết định nói theo lời của ông cụ, như vậy sẽ tốt hơn.
- À, Tiểu Đỗ Tử, cậu có thể đổi lại là câu nói khác được không? Lúc nào cũng là câu này, nếu cậu không thay dổi, tôi sẽ sắp xếp cho người khác nhận công tác của anh. Dù anh xuống bên dưới làm một vị chủ tịch huyện cũng căn bản còn tốt hơn cứ mãi ở bên cạnh tôi thế này. Ông lão mặc dù mắng nhưng lời nói có vài phần bảo vệ, căn bản cực kỳ lay động lòng người.
Người đàn ông trung niên họ Đỗ nhìn thoáng qua ông lão, sau đó cười nói: - Ngài cũng đừng đuổi tôi đi, tôi cũng không làm việc gì khác, sẽ mãi đi theo ngài nhận công tác. Bây giờ không phải có câu nói muốn giỏi thì đi theo người già sao, thế nên tôi theo ngài.
- Tiểu tử này đúng là. Ông lão chỉ vào người đàn ông trung niên họ Đỗ thì trực tiếp nói sang chuyện khác: - Tiểu Đỗ Tử, hôm nay chúng ta phải chiến thắng, đi, chúng ta đắc thắng quay về.
- Vâng. Người đàn ông trung niên họ Đỗ đồng ý một tiếng nhưng tốc độ chạy xe vẫn không nhanh hơn chút nào, phương pháp lái xe của hắn nếu rơi vào trong mắt người khác, căn bản cảm thấy không ra thể thống gì.
Một chiếc xe tốt mà chạy quá chậm, không phải chẳng ra gì sao?
Trương Tề Bảo đến rất nhau, ba phút sau khi Vương Tử Quân đặt điện thoại xuống thì Trương Tề Bảo đã đi vào trong phòng. Trương Tề Bảo nhìn gương mặt ngưng trọng của Vương Tử Quân, hắn không khỏi cảm thấy có chút ớn lạnh.
Tuy Trương Tề Bảo đi theo Vương Tử Quân thời gian khá dài, quan hệ với chủ tịch Vương cũng càng ngày càng tốt, thế nhưng hắn lại cực kỳ cảm thấy sợ hãi Vương Tử Quân.
- Chủ tịch, ngài tìm tôi sao? Trương Tề Bảo thu hồi tâm tư của mình cung kính đi đến bên cạnh Vương Tử Quân cười nói.
Vương Tử Quân nhìn thoáng qua Trương Tề Bảo, sau đó cười nói: - Thư ký trưởng Tề Bảo ngồi xuống cái đã.
Trương Tề Bảo cũng không lập tức ngồi xuống, hắn châm đầy ly trà cho Vương Tử Quân, sau đó mới chậm rãi ngồi xuống đối diện với Vương Tử Quân.
- Thư ký trưởng, anh xem thứ này đi. Vương Tử Quân cũng không khách khí với Trương Tề Bảo, hắn trực tiếp đưa tài liệu trong tay đến.
Trương Tề Bảo tiếp nhận tài liệu nhìn thoáng qua, đó là văn kiện xin chỉ thị về Phát Ly Cung của thành phố Linh Long. Những thứ được đưa đến cho Vương Tử Quân đều được Trương Tề Bảo xem qua, khi hắn xem qua văn kiện này, hắn cảm thấy văn kiện này không được thông qua.
Dù sao thì đầu tư là quá lớn, hơn nữa Trương Tề Bảo cảm thấy chủ tịch Vương sẽ không giúp đỡ những công trình thế này.
Nhưng Sầm Vật Cương lại cho ra chỉ thị, yêu cầu tiến hành giúp đỡ những sản nghiệp du lịch như thế này, tình huống này căn bản tồn tại nhiều chuyện.
- Anh thấy thế nào? Vương Tử Quân nâng ly trà lên uống một ngụm rồi khẽ hỏi Trương Tề Bảo.