Bí Thư Trùng Sinh

Chương 2666 : Dùng lý.​ (2)

Ngày đăng: 02:42 19/04/20


Vương Tử Quân định nói ra vài lời bình về sự kiện đóng các lò than mỏ khoáng bất hợp pháp với Triệu Hiểu Bạch, thế nhưng sau khi nghe Triệu Hiểu Bạch nói như vậy thì hắn buông tâm tư của mình xuống, sau đó cười nói: - Tôi sẽ chờ xem biểu hiện của cậu.



Sau khi cúp điện thoại với Triệu Hiểu Bạch thì Vương Tử Quân có chút cảm khái, một người tóm lại phải có gan đảm đương, đôi khi còn cần phải cố gắng phấn đấu trong nghịch cảnh. Mình cần gì phải cố gắng bày ra khuôn sáo cho Triệu Hiểu Bạch? Cũng không nên cứ nâng đỡ mãi, phải để người này đi đường có té ngã, phải là một tờ giấy trắng mới có thể vẽ lên một bức tranh đẹp được.



- Chủ tịch, giám đốc Sở Hồng Đạo của sở khoa học công nghệ nói là có chuyện cần báo cáo với ngài. Văn Ngư Nhi gõ cửa phòng làm việc rồi khẽ nói.



"Sở Hồng Đạo lại đến nữa!" Vương Tử Quân nhíu mày, những ngày qua Sở Hồng Đạo liên tục đến tìm, tuy danh nghĩa là báo cáo công tác, thế nhưng ý nghĩa của nó là gì thì Vương Tử Quân hiểu quá rõ ràng.



Vương Tử Quân nhìn thoáng qua Văn Ngư Nhi rồi thản nhiên nói: - Cô nói với giám đốc Sở, nói là tôi...Nửa giờ sau anh ấy đến gặp tôi.



Vương Tử Quân vốn nghĩ không có thời gian gặp Sở Hồng Đạo, thế nhưng cuối cùng lại thu câu nói kia về. Mặc dù mình không gặp mặt Sở Hồng Đạo, thế nhưng người kia vẫn có thể kiên trì muốn gặp, chính hắn cũng không muốn người ta lợi dụng câu chuyện này để bày vẽ ra những tin đồn nhảm khác.



Gặp một lần nữa cũng không là vấn đề gì lớn.



Văn Ngư Nhi nhìn biểu hiện của Vương Tử Quân, nàng nghe lời nói của Vương Tử Quân, nàng có thể cảm nhận được Sở Hồng Đạo này căn bản không phải là người được chủ tịch Vương chào đón. Đáng lý ra chủ tịch Vương định nói không có thời gian gặp mặt Sở Hồng Đạo, thế nhưng cuối cùng vẫn cho ra lịch hẹn.



- Chủ tịch, nếu ngài không muốn gặp anh ấy, chỉ cần nói có chuyện là được. Văn Ngư Nhi cũng không phải là Triệu Hiểu Bạch, căn bản không cần quan tâm nặng nhẹ, chỉ làm việc theo ý của Vương Tử Quân.
Cánh tay không lay được đùi, chủ tịch Vương, không phải chỉ là một vị trí phó chủ tịch tỉnh sao? Trương Bản Tiến còn kiêm nhiệm cả vị trí chủ tịch mặt trận tổ quốc, vì sao lại thôn tính hết cả như vậy? Thế cho nên phải thuận nước giong thuyền mà giao vị trí kia cho tôi.



- Mong chủ tịch Vương yên tâm, tôi nhất định sẽ tranh thủ hội nghị này. Chủ tịch, điều này...Tôi nghe nói vài ngày tới ngài sẽ tham gia hội nghị ở thủ đô, ngài xem ngoài thời gian đi họp, có thể rút chút thời gian gặp mặt lãnh đạo thượng cấp của chúng tôi được không?



- À, đề nghị này là không tồi. Vương Tử Quân uống một hớp trà rồi thản nhiên nói: - Giám đốc Hồng Đạo, chuyện này anh giúp tôi sắp xếp, cũng xem như biểu hiện thành ý của tỉnh Mật Đông với sự kiện này.



Vương Tử Quân trả lời làm cho Sở Hồng Đạo vui mừng như điên, hắn không khỏi cười cười nói: - Chủ tịch, lãnh đạo chủ yếu của bộ khoa học công nghệ có quan hệ rất tốt với anh họ của tôi, tôi sẽ để cho anh ấy hẹn trước, có lẽ là không có vấn đề.



- À, đúng rồi, giáo sư Sở, bây giờ sức khỏe của mẹ anh như thế nào? Vương Tử Quân biết rõ ý nghĩa câu nói của Sở Hồng Đạo, hắn cũng không muốn dây dưa nhiều với người này, thế là nhanh chóng chuyển chủ đề.



Chuyển chủ đề câu hỏi chính là quyền lợi của lãnh đạo.



- Sức khỏe của mẹ tôi rất tốt, hai ngày trước cậu của tôi có gọi điện thoại đến, mẹ tôi vẫn còn rất khỏe, hai người còn trò chuyện với nhau một lúc lâu. Sở Hồng Đạo nói đến đây thì có chút cảm khái: - Người già ở trong nhà thật sự như bảo vật.



- À, chữ hiếu là quan trọng, giám đốc Sở thật sự có phúc.