Bí Thư Trùng Sinh

Chương 2697 : Cái giá khi điều chỉnh

Ngày đăng: 02:42 19/04/20


Lôi Yên Hồng có thể đi đến vị trí hiện tại thì căn bản cũng là người thông minh, nàng đã biết được đáp án từ miệng Vân Lợi Quảng. Sau khi trầm ngâm giây lát thì cười khanh khách nói: - Cám ơn chủ tịch Vân, tôi biết nên làm thế nào.



- Được rồi, tôi cúp máy đây. Vân Lợi Quảng tuy thích lúc không có việc gì làm thì nói vài câu với người phụ nữ mặc dù không xinh đẹp nhưng vẫn còn vài phần quyến rũ này, thế nhưng bây giờ hắn có việc, hơn nữa còn là việc lớn, vì vậy nhanh chóng cúp điện thoại.



Vân Lợi Quảng nhìn thoáng qua thời gian trò chuyện, phát hiện mình nói với Lôi Yên Hồng hơn ba phút, thế là không khỏi lắc đầu.



- Tiểu Đạt, Cổ Dương còn chưa nói gì sao? Vân Lợi Quảng sợ chính mình không để ý chuyện chung quanh nên hỏi thư ký.



Thực tế khi hỏi vấn đề này thì Vân Lợi Quảng cảm thấy giọng điêuj của mình có vài phần khô cằn, hắn làm lãnh đạo, không thích biểu hiện sự gò bó trước mặt thư ký. Nhưng có một câu nói thế này: Trong mắt thư ký không có vĩ nhân, Vân Lợi Quảng cũng không ngoại lệ, những bệnh tật nhỏ trên người hắn vẫn để lộ ra rất rõ ràng.



- Chủ tịch Vân, trưởng ban Cổ còn chưa gọi điện thoại đến, nếu không thì tôi gọi điện thoại hỏi xem thế nào? Thư ký dùng giọng trưng cầu ý kiến hỏi Vân Lợi Quảng.



Vân Lợi Quảng khoát tay nói: - Thôi khỏi, chờ chút nữa xem sao.



Ba phút sau Cổ Dương cũng gọi điện thoại đến, nói là tối nay chủ tịch Vương có chút việc riêng, căn bản có hẹn với con trai, hình như là sinh nhật của Mạc Tiểu Bắc. Nếu như không có chuyện gì quan trọng thì để mai đi làm sẽ nói sau.



Vân Lợi Quảng cảm thấy rất thất vọng, thế nhưng ngay sau đó hai mắt lại lóe lên linh quang, hắn nắm chặt thời điểm nói: - Tiểu Cổ, chủ tịch Vương có nói tổ chức tiệc mừng ở nơi nào không?



Cổ Dương dùng giọng có chút khó khăn nói: - Chủ tịch Vân, chuyện này tôi...



Vân Lợi Quảng cười cười nói: - Tiểu Cổ cậu cứ yên tâm, tôi sẽ không làm cho cậu phát sinh vấn đề.
Lần này người cười lớn là Vương Tử Quân, hắn nhìn gương mặt khó hiểu của con trai rồi nói: - Được rồi, chúng ta không nói về chuyện này nữa, lát nữa chúng ta ăn bánh ngọt, đồng thời đi siêu thị dạo một vòng, mua vài món đồ chơi con thích.



- Bố thật tốt quá. Tiểu Bảo Nhi nghe nói mình sắp có đồ chơi thì nhanh chóng quên đi sự việc vừa rồi làm cho Mạc Tiểu Bắc có vài phần xấu hổ.



- Tử Quân, em nghe nói anh chuẩn bị điều chỉnh phân công của phó chủ tịch? Sau khi cơm được đưa lên thì Mạc Tiểu Bắc cầm dĩa bạc của mình rồi khẽ hỏi.



Vương Tử Quân khẽ gật đầu, tuy đến bây giờ hắn cũng chưa từng bàn luận về chuyện công tác cho Mạc Tiểu Bắc, thế nhưng hắn cũng không bất ngờ vì Mạc Tiểu Bắc biết điều này. Dù sao thì sự việc ở cơ quan cũng không có gì là bí mật, vì có liên quan đến phương diện nhân sự, thế cho nên chỉ cần có quyết định là tin đồn xuất hiện khắp nơi.



- Bố có gọi điện thoại cho em, nói là anh nên thận trọng một chút. Mạc Tiểu Bắc bày ra gương mặt nghiêm túc: - Nghe bố nói hình như bí thư Sầm sắp tiến lên một bước.



- Điều này anh biết rõ ràng, cho nên trước đó anh phải điều chỉnh ban ngành của mình. Vương Tử Quân cười cười nói: - Em đừng lo, không cần quá lo lắng đâu.



Mạc Tiểu Bắc không nói thêm điều gì, nàng tuy quan tâm đến Vương Tử Quân thế nhưng cũng không hỏi đến việc công tác. Nếu không phải lần này Mạc Đông Tường gọi điện thoại đến chúc mừng sinh nhật và nó như vậy, nàng cũng không nói đến chủ đề này với Vương Tử Quân.



- Cốc cốc cốc. Khi Vương Tử Quân chuẩn bị dùng cơm thì có tiếng gõ cửa vang lên, hắn thuận miệng nói một câu mời vào. Lúc này Vân Lợi Quảng và một người phụ nữ trung niên cười ha hả đi vào phòng.



- Chủ tịch Vương, vừa rồi nghe vợ nói gặp con trai của ngài ở ngoài cổng, thế cho nên tôi mới đến xem. Vân Lợi Quảng vừa vào cửa thì đã cười ha hả nói với Vương Tử Quân.



Vương Tử Quân nhìn gương mặt của Vân Lợi Quảng, hắn nghĩ đến phương diện Vân Lợi Quảng gọi điện thoại cho mình khi chuẩn bị đi về nhà, cũng hiểu Vân Lợi Quảng làm ra sự kiện vô tình này có tám phần là cố ý. Nhưng hắn chỉ cần hiểu trong lòng là được, vạch trần cũng không hay.