Bí Thư Trùng Sinh
Chương 28 : Chỉ cần tư tưởng không tụt dốc thì khó khăn gì không vượt qua?
Ngày đăng: 02:12 19/04/20
" Liều lĩnh? "
Đánh giá như vậy rõ ràng là không xuôi tai, dù phía trước có thêm bốn chữ nhân phẩm khá tốt nhưng từ liều lĩnh kia rơi vào trong tai lãnh đạo sẽ biến thành thành kiến, ít nhất cũng cho rằng Lưu Căn Phúc không đủ trầm ổn, không chịu nổi trọng dụng.
- Tôi căn bản không thể so với chủ tịch Cừu, nhưng Lưu Căn Phúc tôi không thể thì những người khác cũng không phải không có năng lực, ví dụ như bí thư Trương.
Lưu Căn Phúc thật sự không nuốt trôi cơn tức này, hắn dứt khoát đẩy Trương Dân Cường lên đầu sóng.
Trương Dân Cường hít vào một hơi dài, thầm nghĩ Lưu Căn Phúc này thật sự là con mẹ nó làm hư việc hơn thành công, đề danh như vậy cũng không hay ho gì với Trương Dân Cường. Nhưng việc đã đến nước này thì hắn đâm lao phải theo lao, không thể không ủng hộ Lưu Căn Phúc:
- Bí thư Vương, tôi cũng là một vị phó chủ tịch xã tiến lên phó bí thư, vì đại cục của xã Tây Hà Tử, không bằng cho tôi chủ trì vài ngày.
Trương Dân Cường mở miệng thì ủy viên tuyên truyền là Tề Á Bân đi khá gần với Triệu Liên Sinh định mở miệng giúp đỡ, nếu hắn mở miệng thì chỉ sợ không thể không mở hội nghị, mà Vương Tử Quân thì cảm thấy mình căn bản chưa thể nắm giữ thế cục trong xã, thế nên không muốn mở hội nghị như vậy.
- Các vị đồng chí, chúng ta đều biết trong tiến trình cải cách chính trị của chúng ta luôn cường điệu sự nhất trí giữa quyền lực và trách nhiệm, cần phải thống nhất lẫn nhau. Nói đơn giản thì nhân dân giao phó cho anh chức vụ gì, anh cần phải gánh trách nhiệm tương ứng. Hôm nay bí thư Trương chủ động đứng ra gánh vác trách nhiệm, đó là thể hiện phương diện phân công không phân biệt, đổi vị trí không mất quyền, là tinh thần lấy đại cục làm trọng. Tôi là bí thư cũng cảm thấy cảm động, cũng rất vui mừng. Trong ban ngành có một đồng chí như vậy, còn có gì có thể làm khó chúng ta? Chỉ cần tư tưởng của mọi người không tụt dốc, còn khó khăn gì không vượt qua?
Vương Tử Quân nói bằng giọng điệu sôi sục, điều này không khỏi làm cho Trương Dân Cường và Lưu Căn Phúc cảm thấy huyết mạch căng phồng, đầy hăng hái. Truyện được copy tại Truyện FULL
- Nhưng!
Vương Tử Quân chợt xoay chuyển lời nói:
- Hôm nay từ trên xuống dưới đều cường điệu đảng ủy và chính quyền nên tách ra, tôi còn suy xét đảng ủy chúng ta cũng đừng nên quá can thiệp vào khối chính quyền.
- À, anh là đồng chí tốt, chỉ là tài hoa bị mai một. Nhưng không sao, chỉ cần anh có cơ hội, tôi tin anh sẽ tỏa sáng.
Vương Tử Quân nói rồi nâng ly trà lên:
- Anh nói tôi nghe một chút, vì sao xã Tây Hà Tử không có biên chế thư ký đảng ủy?
Bốn chữ thư ký đảng ủy làm cho trái tim của Chu Thường Hữu đập rộn lên, những năm nay hắn công tác ở văn phòng nhưng không phải là thư ký đảng ủy, thế cho nên cũng không phải cấp phó khoa.
Nhớ năm xưa vì chức vụ thư ký đảng ủy mà Chu Thường Hữu và Vương Lục Thuận đã phân tranh cao thấp rất mạnh mẽ, kết quả là kẻ tám lạng người nửa cân, không có bất kỳ kết quả gì. Sau này bí thư bị điều đi, Vương Lục Thuận được đề bạt làm chủ nhiệm văn phòng, Chu Thường Hữu thì càng biết mình không được gì.
Bây giờ Vương Tử Quân nhắc lại chuyện cũ, trái tim của Chu Thường Hữu như được thiêu đốt, muốn sôi trào lên. Bí thư Vương nói vậy là sao? Chẳng lẽ bí thư muốn giúp đỡ mình làm thư ký đảng ủy?
- Điều này còn chưa thể xác định!
Chu Thường Hữu nói, hai mắt nhìn chằm chằm về phía Vương Tử Quân.
Con người đôi khi là như vậy, nếu có dục vọng, dù chỉ thấy một miếng mồi, cũng sẽ thấy ánh sáng hy vọng, sau đó vì mục tiêu này mà phấn đấu. Chu Thường Hữu nếu đã có mục tiêu, tất nhiên sẽ dùng toàn lực tiến lên.
- À, chưa thể xác định là tốt. Thường Hữu, anh dù sao cũng là cán bộ lão thành của xã, bây giờ tôi cho anh một nhiệm vụ, chú ý các hành vi tư tưởng của các đồng chí bên dưới, nếu có gì phải báo cáo ngay cho tôi, cũng dễ dàng cho tôi làm ra quyết sách.
Chu Thường Hữu nghe Vương Tử Quân nói như vậy thì dục vọng ẩn giấu nhiều năm qua chợt sụp đổ.