Bí Thư Trùng Sinh
Chương 310 : Con bài tẩy của anh trong tay tôi
Ngày đăng: 02:15 19/04/20
- Tôi cảm thấy lời đề nghị của chủ tịch Vương là rất kịp thời, tôi đã cùng nói với bí thư Dương về vấn đề này, bí thư Dương yêu cầu chúng tôi cần phát huy đầy đủ tác dụng của mình ở phương diện công tác chính trị, phải nắm bắt và xem phương diện tác phong như trọng điểm. Tôi cũng đã có trao đổi với trưởng phòng Tôn về phương án chỉnh đốn tác phong lần này, vốn nghĩ rằng sau khi cho ra phương án tốt nhất sẽ đăng báo cho hội nghị thường ủy, bây giờ chủ tịch Vương đã lên tiếng, chúng tôi cũng không cất giấu, xem như mọi người nắm chắc công tác chứng thực.
Âm thanh của Trần Lộ Dao có chút trầm thấp, lại sinh ra một lực lượng làm cho người ta phải tin phục. Tuy không ít người biết những lời phát ra từ miệng hắn chính là bịa đặt, thế nhưng bọn họ cũng không khỏi bội phục tâm tư nhanh nhạy của Trần Lộ Dao.
Vẻ mặt căng thẳng khẩn trương của nhóm người Dương Quân Tài, Lưu Truyền Pháp và Tôn Quốc Lương đã buông lỏng đi khá nhiều, bọn họ cũng đã nghe rõ ý nghĩ của Trần Lộ Dao, đó chính là chủ động kéo công tác chỉnh đốn tác phong về phía mình. Chỉ cần quyền chủ động nằm trong tay mình, không phải tất cả đều do mình quyết định sao? Chỉ cần không buông lỏng công tác chỉ định giang sơn, mặc kệ anh đi về phía nào cũng như nhau mà thôi.
Đám người Dương Quân Tài hiểu thì nhóm Đỗ Tự Cường cũng hiểu, bọn họ tất nhiên sẽ không muốn phương án Vương Tử Quân tự mình khởi xướng lại rơi vào trong tay của đám người Trần Lộ Dao. Sau khi Trần Lộ Dao nói xong thì chợt nghe Tiếu Tử Đông nói:
- Tôi cảm thấy công tác chỉnh đốn tác phong sẽ không cần phải làm phiền công tác tổ chức, chúng ta có ban ngành kiểm tra kỷ luật, có ban ngành tư pháp, tôi cảm thấy công tác chỉnh đốn tác phong do hai ban ngành này đi đầu thì hay hơn, cũng mạnh hơn so với phòng tổ chức, bọn họ sẽ vừa có phân công vừa có hợp tác.
- Chủ tịch Tiếu, anh nói như vậy cũng không đúng, nếu nói đến công tác giáo dục tư tưởng của cán bộ thì phòng tổ chức sẽ phù hợp hơn. Tôi cảm thấy công tác này nên giao cho phòng tổ chức thì hay hơn.
Lưu Truyền Pháp biết bây giờ không phải là thời điểm khiêm nhượng, sau khi Tiếu Tử Đông nói xong thì cũng lên tiếng phản kích.
Tình huống quyết đấu xem như chính thức bắt đầu, lúc này đám người Trần Lộ Dao giống như đã bị dồn đến điểm cực hạn, đều cảm thấy mình không thể nào tiếp tục lùi bước. Trần Lộ Dao là phó bí thư quản lý công tác chính trị sở dĩ có lực ảnh hưởng lớn cũng là vì sắp xếp được nhiều người, nếu để cho đám người Vương Tử Quân lợi dụng công tác chỉnh đốn tác phong để đẩy người của mình sang một bên, như vậy bọn họ sẽ rơi vào thế cục bất lợi, sẽ rơi vào tình huống nguy cơ tứ phía.
Tiếu Tử Đông còn muốn tranh luận vài câu với Lưu Truyền Pháp, chợt cảm thấy Vương Tử Quân khẽ khua tay nói:
- Chỉnh đốn tác phong chính là một công tác cực kỳ quan trọng của huyện ủy chính quyền, ai cũng có thể đi đầu, bí thư Dương, anh thấy ai nên đi đầu?
Dương Quân Tài không ngờ Vương Tử Quân lại đặt câu hỏi như vậy với mình, hắn nhìn vẻ mặt nghiêm trang của Vương Tử Quân, trong đầu chợt xuất hiện nhiều ý nghĩ. Hắn cảm tháy Vương Tử Quân đang chờ mình mở miệng, sau đó đối phương sẽ không nói hai lời mà công kích mãnh liệt, sau đó sẽ cho thấy kết quả công kích là như thế nào.
Dương Quân Tài tức giận, hắn cảm thấy mình khó thể áp chế. Hắn thầm hiểu những tính toán của Vương Tử Quân, nhưng càng hiểu càng tức giận hơn. Hắn biết mình đề xuất ý kiến thì sẽ lọt vào vòng phản đối của đám người thân cận với Vương Tử Quân, kết quả chờ đón mình chỉ là mất mặt mà thôi.
Nhưng bây giờ cũng không còn là thời điểm lùi bước, nếu như mình lùi bước, sợ rằng sẽ càng xấu hổ.
Muốn đánh thì đánh, cùng lắm thì làm cho sự việc phát sinh huyên náo, tôi sẽ phản ánh tình huống ban ngành huyện Lô Bắc không đoàn kết cho tuyến trên, dù không có thể ép Vương Tử Quân ngã xuống, ít nhất cũng thông qua đó để có thể vận tác được với hai ba vị thường ủy.
Trong đầu lóe lên ý nghĩ như vậy, Dương Quân Tài trầm ngâm một lát rồi khẽ ho một tiếng nói:
- Tôi cảm thấy chuyện này nên do bí thư Trần chủ trì thì hay hơn, ban ngành công tác chính trị của bọn họ đã có chuẩn bị, hơn nữa công tác chỉnh đốn tác phong và tăng cường giáo dục cũng có thể hỗ trợ lẫn nhau.
Dương Quân Tài nói xong thì dùng ánh mắt sáng ngời nhìn Vương Tử Quân, lúc này hắn có thể nói là rất bình tĩnh chờ đợi những phản kích sắc bén từ phía Vương Tử Quân. truyện được lấy tại TruyenFull.vn
Vương Tử Quân dùng ánh mắt lẳng lặng nhìn Dương Quân Tài, hắn khẽ uống trà, giống như không vội phát biểu ý kiến. Dương Quân Tài nhìn bộ dạng nhàn nhã của Vương Tử Quân mà trong lòng thầm nghĩ, người này không phải đang chờ đồng lõa của mình lên tiếng đấy chứ? Nếu như vậy thì biểu hiện của mình xem như vẫn thấp hơn đối phương khá nhiều.
Dương Quân Tài thầm mắng Vương Tử Quân là loại xảo quyệt, đúng lúc này thấy Vương Tử Quân đặt ly trà xuống rồi nói:
- Tôi cảm thấy lời đề nghị của bí thư Dương là rất hay, chuyện này do bí thư Trần đi đầu, phòng tổ chức là đơn vị chấp hành.
- Tôi rất đồng ý với ý kiến của chủ tịch Vương, trước mắt không phải chúng ta đang ở vào giai đoạn chỉnh đốn tác phong sao? Nếu kết hợp hạng mục này với công tác chỉnh đốn tác phong, như vậy sẽ tạo nên điểm sáng mới cho huyện Lô Bắc.
Vương Tử Quân thật sự đỏ mặt vì ánh mắt kính nể và lời nói của hai người Tiếu Tử Đông và Lý Cẩm Hồ, đại sảnh phục vụ hành chính là những gì có ở kiếp trước, bây giờ hắn dùng nó để áp dụng vào huyện Lô Bắc, làm cho người ta hâm mộ cũng không là vấn đề, nhưng trong lòng hắn vẫn luôn có chút cảm giác xấu hổ.
- Nếu các anh đều đã đồng ý, như vậy tôi sẽ tổ chức hội nghị văn phòng chủ tịch để thương nghị và cho ra một phương án đầy đủ, sau đó sẽ báo cáo cho hội nghị thường ủy để thông qua.
Vương Tử Quân trầm ngâm một lát rồi nói.
Tiếu Tử Đông nghe nói Vương Tử Quân sẽ báo lên cho hội nghị thường ủy thì nhếch miệng khinh thường nói:
- Chủ tịch Vương, đây hoàn toàn là sự vụ của khối chính quyền chúng ta, có cần phải báo lên cho hội nghị thường ủy hay không? Hơn nữa nếu nói ra, biết đâu phía bí thư Dương Quân Tài sẽ cho ra thiêu thân?
Vương Tử Quân cười cười, hắn nâng ly trà lên uống một ngụm:
- Hội nghị thường ủy sẽ thông qua.
Lý Cẩm Hồ vốn có chút đồng ý với Tiếu Tử Đông, thầm nghĩ cũng không nên làm như vậy, nếu như không thông qua và làm chậm trễ sự việc, như thế mới thật sự là đáng ghét. Nhưng nghe được giọng nói thoải mái và tràn đầy tự tin của Vương Tử Quân, hắn chợt sinh ra một cảm giác tin tưởng vô điều kiện. Khi niềm tin gia tăng thì hắn chợt nghĩ đến thế cục ở huyện Lô Bắc vào lúc này, tuy chủ tịch Vương chỉ là chủ tịch huyện, thế nhưng lực ảnh hưởng nào có phải là Dương Quân Tài có thể so sánh được?
Trong phòng làm việc của Dương Quân Tài, lúc này Trần Lộ Dao và Tôn Quốc Lương đang ngồi trên ghế sa lông, bầu không khí đầy khói thuốc thật sự rất đè nén. Dưới tình huống bình thường thì bí thư Dương sẽ không hút thuốc, nhưng vào thời điểm này cái gạt tàn trước mặt bí thư lại có sáu bảy đầu lọc.
- Trưởng phòng Tôn, anh là có chuyện gì xảy ra? Cơ hội tốt như vậy lại để cho người ta cướp đi mất, anh nói xem người anh đề cử là ai? Chẳng lẽ trong huyện Lô Bắc này không còn ai tốt hơn nữa sao?
Dương Quân Tài trầm ngâm một lát rồi ngẩng đầu dùng giọng nghiêm nghị nói với Tôn Quốc Lương.
Tôn Quốc Lương biết rõ sự kiện đổ vỡ là có trách nhiệm của mình, nhưng người phải gánh chịu sẽ không phải là mình. Hắn nghĩ đến Triệu Quyền Trung, đây chính là lời đề nghị của Lưu Truyền Pháp, nếu không phải Lưu Truyền Pháp nói người này là người của bí thư Dương, mình cần gì phải làm vậy?
Trong đầu lóe lên ý nghĩ mới, Tôn Quốc Lương thầm cảm thấy không thoải mái, nhưng lúc này Dương Quân Tài đang nổi nóng, hắn biết rõ tính nết của bí thư Dương, lúc này thái độ tốt nhất chính là im lặng.
Trần Lộ Dao hút thuốc mà không nói lời nào, nhưng lúc này hắn cũng có chút phản cảm với Dương Quân Tài. Dù người bị mắng là Tôn Quốc Lương, thế nhưng ai không biết Tôn Quốc Lương là thủ hạ đáng tin của Trần Lộ Dao? Chỉ sợ bí thư Dương đang mắng Tôn Quốc Lương cũng không có ý nghĩ đơn giản như vậy, mà chính là giết gà dọa khỉ, nói cho mình nghe. Sau vài lần có quan hệ thân mật với Dương Quân Tài, Trần Lộ Dao cũng không hạ mình quá thấp, hắn cảm thấy hai người tuy là đồng bọn cùng hợp tác, tuy Dương Quân Tài là chủ đạo thế nhưng ít nhất cũng phải nể mặt tôi, nếu không thì làm gì có kẻ nào tình nguyện cúi người kéo xe cho anh?
Trần Lộ Dao buồn bực hút thuốc, Tôn Quốc Lương cũng không nói một lời, hai người trầm mặc làm cho vẻ mặt Dương Quân Tài có hơi biến đổi. Hắn cũng không phải kẻ ngu, sao không biết hai người này đang tỏ thái độ bất mãn với mình? Dù bây giờ không là thời điểm vạch mặt Trần Lộ Dao, thế nhưng nếu lúc này hắn nói tốt cho Trần Lộ Dao, điều này thật sự còn sinh ra cảm giác khó chịu hơn.
Dương Quân Tài đã từng bao giờ hạ thấp mình chưa?
- Được rồi, không nói chuyện này nữa, điều quan trọng là công tác chỉnh đốn tác phong. Bí thư Trần, lúc này anh là người nắm vị trí chủ quản, cũng không thể phát sinh vấn đề cho đối phương nắm bắt.
Dương Quân Tài thay đổi chủ đề, hắn trầm giọng nói ra những sắp xếp với Trần Lộ Dao.