Bí Thư Trùng Sinh

Chương 572 : Nâng đá đập chân người

Ngày đăng: 02:18 19/04/20


- Tỉnh Sơn Nam dù tốt nhưng đã có người rồi.



Thạch Kiên Quân cười cười vói Vương Tử Quân rồi dùng giọng khổ sở nói.



Vương Tử Quân luôn quan sát Thạch Kiên Quân, lần này hắn đến thành phố Nam Phương cũng có một mục đích khác, chính là gặp mặt Thạch Kiên Quân. Lúc này tuy Thạch Kiên Quân từ chối lòi đề nghị cùa hắn, thế nhưng hắn biết rất rõ, thế giới nội tâm cùa đối phương đang chao đảo, đang cực kỳ động tâm.



- Chú Thạch, có người cũng có thể điều đi, cũng không ai nói rõ vị trí đó là cùa người ta cả.



Vương Tử Quân cười cười với Thạch Kiên Quân rồi chăm chú nói.



"Điều đi!"



Thạch Kiên Quân không ngờ Vương Tử Quân sẽ nói chuyện lớn gan như vậy, phải biết rằng lần này không phải điều đi một người bình thường, mà là một vị phó chủ tịch thường vụ tỉnh, là người có lực cạnh tranh mạnh mẽ với chiếc ghế chủ tịch tỉnh.



- Cậu nói điều đi?



Thạch Kiên Quân chợt kinh ngạc, thế là cũng không dám coi thường cậu cán bộ thanh niên này. càng phải đưa mắt nhìn thoáng qua. Tuy hắn cảm thấy lời nói cùa Vương Tử Quân không phải thực hiện dễ dàng, thế nhưng cách suy nghĩ như vậy lại vượt qua lề thói cũ.



- Chó tốt không cản đường, ai cản đường thì phải thanh trừ, chẳng biết chú Thạch còn nhớ cầu vượt qua sông Hà Kiều ở tỉnh Sơn Nam không?



Vương Tử Quân biết rõ nếu minh không nói ra vài vấn đề, nếu chỉ dựa vào miệng để thuyết phục Thạch Kiên Quân, can bản là không thể. Thế cho nên hắn mới quyết định lật bài tẩy cùa mình.



- Cầu Hà Kiều ở tỉnh Sơn Nam?



Trí nhớ cùa Thạch Kiên Quân nhanh chóng vận chuyển, hắn nhớ rõ cây cầu này. năm xưa khi hắn còn ở tỉnh Sơn Nam thì nó chỉ mói có quy hoạch mà thôi, nhưng bây giờ đã được thông xe. Bây giờ Vương Tử Quân nhắc đến hạng mục này, chắc chắn có thứ gì đó ẩn giấu bên trong.




- Chủ tịch Vương cứ yên tâm, tôi biết phải làm sao.



Trương Đào Long cười ha hả dùng giọng hồn nhiên như không thèm quan tâm nói.



- Chủ nhiệm Đảo Long, tôi cảm thấy anh nên đề cao cảnh giác, đặc biệt là ờ phương diện giữ chân thương nhân ờ lại. Chúng ta phải làm tốt công tác phục vụ, đồng thời phải đẩy mạnh hình tượng của khu quy hoạch kỹ thuật cao, nếu không hiện tượng huy hoàng lúc này chi phù dung sớm nở tối tàn, khó thể đạt được kế hoạch lâu dài.



Vương Tử Quân nhìn bộ dạng không đếm xỉa của Trương Đảo Long thì nhướng mày trầm giọng nói.



Trương Đảo Long thấy Vương Tử Quân giận tái mặt thì trong lòng run lên, tuy hắn đã sấp tiến vào cấp bậc lãnh đạo thành phố Đông Bộ, thế nhưng khi đối mặt với ánh mất của Vương Tử Quần thì luôn sinh ra cảm giác chột dạ.



- Chủ tịch Vương, ngài cứ yên tâm, tôi biết rõ sau này nên làm thế nào. Chúng tôi nhất định sẽ tích cực phục vụ thương nhân, sẽ đẩy mạnh kiến thiết cơ sở hạ tầng ở khu quy hoạch kỹ thuật cao, chúng ta đã kêu gọi bọn họ đến đầu tư, nhất định sẽ tìm đủ mọi cách để bọn họ có thể ở lại và phát triển.



Vương Tử Quân nhìn Trương Đảo Long tranh thủ thòi gian thừa nhận sai lầm thì khẽ cười, hắn cũng không tiếp tục đi sâu vào chủ đề này mà nói tiếp:



- Đảo Long, ngoài đẩy mạnh hoàn cảnh thì chúng ta càng phải chú trọng vào phương diện công nhân kỹ thuật, đề cao tố chất cũa lực lượng lao động. Chỉ khi nào chúng ta tăng mạnh sức cạnh tranh, như vậy mói có thê biến thành một thành phố trang tâm phát triển kinh tế kéo các vùng chung quanh tiến lên.



"Biến thành một trang tâm thúc đẩy cả khu vực phát triển, đây không phải là định vị của chủ tịch Vương vói Đông Bộ đấy chứ?"



Trương Đảo Long nhìn ánh mất ẩn giấu nụ cười của chủ tịch trẻ tuổi trước mặt, trong lòng hắn chợt bừng bừng ý chí bất khuất chiến đấu.



- Chủ tịch Vương, khu quy hoạch kỹ thuật cao chúng tôi nhất định sẽ không để cho ngài mất mặt.



Trương Đảo Long nhìn Vương Tử Quân rồi dùng giọng quyết tâm cao độ nói.