Bí Thư Trùng Sinh

Chương 575 : Muốn Chen Chân Làm Quen

Ngày đăng: 02:18 19/04/20


Đổng Quốc Khánh tự mình đến phòng của mình, điều này làm cho Vương Tử Quân thật sự giật mình. Hắn mời bí thư Đổng Quốc Khánh ngồi xuống, sau đó chợt nghe Đổng Quốc Khánh nói:



- Chủ tịch Tử Quân, lần này anh đi kêu gọi đầu tư thật sự rất tuyệt, tôi nghe nói đã có nhiều hạng mục được chứng thực, số tiền đầu tư trên hai tỷ có phải không?



Vương Tử Quân lấy trà pha nước mời Đổng Quốc Khánh, hắn vừa cười vừa nói:



- Cũng không kém bao nhiêu, lúc này chỉ là may mắn mà thôi, đúng lúc thành phố Nam Phương điều chỉnh sản nghiệp trong thành phố, dĩ nhiên là nhường lại vài xí nghiệp có hàm lượng không cao, tất nhiên chúng ta là người được lợi.



- Xí nghiệp hàm lượng không cao.



Đổng Quốc Khánh khẽ lập lại một câu, sau đó cười nói với Vương Tử Quân:



- Chúng ta vẫn còn chưa có đủ điều kiện để phát triển kỹ thuật cao, nhưng tôi cảm thấy chúng ta nên đặt công phu ở trên phương diện này. Dù sao thì những xí nghiệp có hàm lượng kỹ thuật cao sẽ chiếm ưu thế tốt trong công tác cạnh tranh về sau này.



Vương Tử Quân khẽ gật đầu, hắn đồng ý với ý kiến của Đổng Quốc Khánh, hơn nữa hắn cũng cố gắng thúc đẩy công tác này. Nhưng hắn biết rõ Đổng Quốc Khánh đến đây rõ ràng là ông say không phải vì rượu, tuyệt đối không phải đến để ca tụng công đức của mình.



- Chủ tịch Tử Quân, từ khi hạng mục mỏ khoáng được bắt đầu thì đã nhận được sự coi trọng cao độ của tỉnh ủy, bây giờ chúng ta đã thành công ký kết hợp đồng, đây không chỉ còn là chuyện vui của riêng thành phố Đông Bộ, thật sự là chuyện đáng mừng trong toàn tỉnh Sơn Nam. Tôi cảm thấy chúng ta tốt nhất nên mời lãnh đạo tỉnh tham gia vào nghi thức ký kết lần này.



Đổng Quốc Khánh hàn huyên vài câu với Vương Tử Quân về phương diện kêu gọi đầu tư, sau đó khẽ ngả bài.



Nụ cười trên mặt Vương Tử Quân vẫn rất sáng lạn, hắn nâng ly trà lên nói:



- Vẫn là bí thư Đổng suy xét chu đáo, nếu không thì ngày nào đó bị lãnh đạo mắng còn không biết nguyên nhân tại sao.



Ánh mắt Đổng Quốc Khánh luôn chú tâm đến biểu hiện của vị chủ tịch trẻ tuổi cùng nhập gánh công tác với mình. Lúc này Đổng Quốc Khánh không còn còn là độc tôn ở thành phố Đông Bộ như lúc mới đến, thật sự bây giờ rất khó khăn, vị chủ tịch trẻ tuổi Vương Tử Quân này làm cho hắn cảm thấy còn khó đối phó hơn một người bá đạo như bí thư Tiết Diệu Tiến.



Tiết Diệu Tiến tuy bá đạo nhưng Đổng Quốc Khánh căn bản là không sợ, nhưng chủ tịch Vương thì lại là người trong bông có kim, tiểu lý tàng đao. Bình thường không biết người này như thế nào, thế nhưng đến khi mình ý thức được có gì đó không đúng, thường thì sự việc đã xoay chuyển đến mức trời rung đất lở.



Đổng Quốc Khánh đến công tác ở thành phố Đông Bộ được hơn nửa năm, hắn cảm thấy rất mệt mỏi. Tuy hắn là bí thư thị ủy nhưng cảm thấy uy tín và lực ảnh hưởng của mình ở thành phố Đông Bộ liên tục giảm xuống. Đặc biệt là thành quả hiện tại của công tác kêu gọi đầu tư mỏ khoáng, càng làm cho hắn thấy lực ảnh hưởng của Vương Tử Quân tiến lên cấp độ đỉnh cao.



Dù Đổng Quốc Khánh không muốn thừa nhận, thế nhưng có một sự thật hắn biết rất rõ: "Nếu như cứ tiếp tục như vậy, chỉ sợ không bao lâu nữa mình sẽ phải chào tạm biệt chính trường Đông Bộ!"



Cũng may ông trời giống như cũng không quá bạc đãi Đổng Quốc Khánh, khi hắn cảm thấy tinh thần và thể xác cực kỳ mệt mỏi thì lại có một cơ hội kéo đến: Nhiếp Hạ Quân sắp rời khỏi tỉnh Sơn Nam, sau này tỉnh Sơn Nam sẽ là sân nhà của chủ tịch Hào Nhất Phong và Tề Chính Hồng, điều này làm hắn cảm thấy rất vui sướng. Trước kia hắn là phó phòng thường vụ phòng tổ chức tỉnh ủy, hắn biết rõ nhiều sự việc mà người khác căn bản là không biết.



Nếu không có sự bao phủ của Nhiếp Hạ Quân, chỉ sợ Vương Tử Quân sẽ không còn ngày tốt lành. Dù lực lượng trên tay của Đổng Quốc Khánh căn bản không mạnh bằng Vương Tử Quân, thế nhưng chỉ cần hắn được tuyến trên giúp đỡ, nếu muốn gây khó cho Vương Tử Quân thì cũng không phải là vấn đề.



- Chủ tịch Vương, tôi dự định ngày mai sẽ tự mình lên tỉnh mời chủ tịch Tề, anh ấy đã bỏ ra nhiều công sức để thúc đẩy hạng mục mỏ khoáng ở thành phố Đông Bộ chúng ta, cũng nên mời anh ấy đến hưởng thụ chút thành quả.
Khi thấy người phụ nữ thì nụ cười trên mặt người đàn ông càng sáng lạn vài phần, hắn cười nói:



- Chào trưởng phòng Tả, tôi là Lộ Quyền Sơn của phòng giao thông công chánh tỉnh Sơn Nam, xin hỏi chủ tịch Tề có ở nhà không?



Người phụ nữ dù là giám sát viên cấp phó sở nhưng bình thường liên hệ với nhiều người, nàng thích người ta gọi mình là trưởng phòng Tả, không những đó là cách xưng hô tốt, càng bởi vì nàng thích được gọi như vậy.



Lộ Quyền Sơn, người phụ nữ đã từng nghe qua cái tên này, dù sao thì thành phố Sơn Viên khá lớn nhưng cán bộ cấp giám đốc sở cũng không quá nhiều. Lộ Quyền Sơn tuy không phải là lãnh đạo đứng đầu phòng giao thông công chánh tỉnh Sơn Nam, thế nhưng là bí thư đảng ủy khối, là người có uy vọng lớn trong đơn vị.



Trưởng phòng Tả nghĩ về tư liệu của đối phương, nàng khẽ cười nói:



- Thì ra là bí thư Lộ, chào ngài, anh Tề nhà tôi vẫn chưa về, mời ngài vào nhà ngồi.



Lộ Quyền Sơn tất nhiên biết rõ Tề Chính Hồng không có ở nhà, hắn cười ha hả nói:



- Trưởng phòng Tả, trong tỉnh Sơn Nam này ai cũng biết trách nhiệm nặng nề trên vai chủ tịch Tề, anh ấy đang phải cố gắng hết sức cho sự phát triển kinh tế của tỉnh. Thực tế tôi cảm thấy chị cũng không dễ dàng gì. Chị tự thân là cán bộ lãnh đạo, lại còn phải lo liệu công tác nội trợ cho chủ tịch Tề, thật sự không dễ dàng gì.



Trưởng phòng Tả tuy chỉ có chức vụ hư danh, thế nhưng nàng căn bản rất thích nghe những lời nịnh nọt. Lúc này thấy vị cán bộ cấp giám đốc sở nói lời nịnh hót đưa mình lên một độ cao chính trị mới, nụ cười trên mặt nàng càng thêm sáng lạn:



- Bí thư Lộ, rốt cuộc anh cũng là người hiểu rõ, anh Tề gần đây công tác bận rộn, thật sự tối mắt tắt đèn. Vì thế mà tôi cũng không trông mong anh ấy ở những sự việc trong nhà, cũng chẳng thể làm gì hơn được.



- Nếu không thì sẽ chẳng có câu nói: Sau lưng một người đàn ông thành công luôn có một người phụ nữ vĩ đại đang yên lặng trả giá. Trưởng phòng Tả, gần đây trong tỉnh chúng ta đang bình chọn người phụ nữ đảm đang, tôi cảm thấy ngài phải là người đứng đầu mới đúng.



Lộ Quyền Sơn chậm rãi đi theo chủ đề của trưởng phòng Tả, chỉ nói vài câu đã làm cho gương mặt nàng thêm rạng rỡ.



Tam Nhi lúc này đã biến thành người hầu trong nha, hắn giúp đỡ hai người bưng trà rót nước, có vẻ rất hiểu cấp bậc lễ nghĩa. Khi Lộ Quyền Sơn nhìn về phía hắn hai lượt, hắn mới hiểu ý nói:



- Dì, cháu lên lầu xem tivi một lúc.



Đợi Tam Nhi lên lầu thì nụ cười trên mặt Lộ Quyền Sơn càng thêm chân thành, hắn dùng giọng chân thành nói:



- Chị dâu, nếu chủ tịch Tề đã không có ở nhà, tôi chờ dịp khác vậy.



- Bí thư Lộ, lần sau ngài đến nhớ gọi điện thoại trước, để xem anh Tề khi nào rảnh, đỡ rơi vào tình huống đến tay không.



Trưởng phòng Tả nói năng rất ẩn giấu, đặc biệt là có ấn tượng tốt với bí thư Lộ, thế cho nên khi đứng lên tiễn khách thì cố gắng dùng giọng nhiệt tình nói.