Bí Thư Trùng Sinh
Chương 596 : Nổ lốp
Ngày đăng: 02:19 19/04/20
Quả nhiên vị trưởng thôn Mạnh Trang tên là Mạnh Lão Xuyên nghe xong lời nói của chủ nhiệm Miêu Đại Phương thì kích động dưa bàn tay khô gầy ra, nhiệt tình hoan nghênh đám người Miêu Đại Phương, kính mời chủ nhiệm Miêu Đại Phương về nhà ngồi, nói rằng ngoài trời rất lạnh.
Miêu Đại Phương tất nhiên sẽ sảng khoái đồng ý lời mời của Mạnh Lão Xuyên, nhưng khi đi vào nhà của anh Mạnh thì hắn chợt hối hận. Nhà anh Mạnh nuôi trâu nhiều nhất thôn, mùi cứt trâu thật sự rất khó chịu.
Miêu Đại Phương cố gắng áp chế chính mình cùng nhóm người tổ điều tra ngồi xuống ghế, sau một lúc nín thở, cuối cùng bọn họ cũng phải thích nghi với hoàn cảnh. Cũng may năng lực thích nghi của con người là rất lớn, chỉ sau một thời gian ngắn thì đám người bọn họ đã thích ứng được.
Thôn Mạnh Trang toàn lực phối hợp với yêu cầu của tổ điều tra, dưới sự phân công của Miêu Đại Phương thì người của sở tài nguyên môi trường phụ trách vấn đề xem xét ô nhiễm nguồn nước trong thôn, còn nhân viên của phòng giám sát thì chủ yếu phụ trách công tác nói chuyện với thôn dân.
Miêu Đại Phương ngồi trên mặt ghế nhìn đám thôn dân chung quanh, trong lòng cực kỳ đắc ý. Đám thôn dân kia phản ánh vấn đề giống như kiếm sắc rời khỏi vỏ, nếu đến thời cơ thích hợp thì những thứ kia sẽ tuôn ra, xuyên thẳng vào chỗ hiểm của đối phương.
Chỉ cần làm tốt nhiệm vụ mà lãnh đạo đã phân công, như vậy Miêu Đại Phương sẽ có cơ hội xuống tuyến dưới rèn luyện. Hắn công tác ở trong ơ quan tỉnh ủy nhiều năm, nhìn thì có vẻ đầy ánh hào quang thế nhưng lại không có bao nhiêu lợi ích thực tế. Hơn nữa càng lên cao thì con đường đi càng khó khăn, chỉ có thể xuống tuyến dưới rèn luyện mà thôi.
Nếu như mình xuống thành phố Đông Bộ thì sẽ là rất tốt, dù sao hắn cũng có quan hệ với bí thư Đổng, hơn nữa kinh tế của thành phố Đông Bộ là rất tốt, chính mình nếu công tác vài năm và tạo ra chiến tích, biết đâu...
Miêu Đại Phương có ý nghĩ như vậy, thế là hắn càng cảm thấy nó cực kỳ tốt. Nếu hắn muốn thực hiện con đường này của mình, hắn phải thanh lý những kẻ chặn đường.
- Trưởng thôn Mạnh, những năm qua thu nhập của nhân dân thế nào?
Miêu Đại Phương rút môt điếu thuốc mời Mạnh Lão Xuyên rồi cười hỏi.
Mạnh Lão Xuyên tiếp nhận điếu thuốc, lão vừa đốt thuốc vừa cười nói:
Miêu Đại Phương lắc đầu ném những ý nghĩ của mình ra ngoài, hắn không tiếp tục ngồi chờ trên ghế mà liên tục đi xem xét. May mà sự kiện ngoài ý muốn theo kiểu như trên căn bản không tiếp tục xuất hiện, hơn nữa kết quả điều tra từ mười thôn dân đều giống nhau, điều này làm hắn cảm thấy rất thỏa mãn.
Giữa trưa, khi tất cả nhân viên làm xong bản ghi chép với thôn dân, lúc này nhân viên sở tài nguyên môi trường phụ trách xem xét nguồn nước trong thôn đã cho ra kết quả. Bọn họ kết luận chín mươi phần trăm nguồn nước trong thôn bị ô nhiễm một loại chất hóa học, đây chính là nguyên nhân gây ô nhiễm cho thôn Mạnh Trang.
- Anh Trịnh, anh nói xem nguyên nhân gây ra ô nhiễm này là gì?
Miêu Đại Phương uống một hớp nước rồi vội vàng hỏi vị phó giám đốc sở tài nguyên môi trường ở bên cạnh.
Anh Trịnh là một vị phó giám đốc phụ trách kỹ thuật trong sở tài nguyên môi trường, hắn nghe Miêu Đại Phương đặt vấn đề thì cười nói:
- Chủ nhiệm Miêu, có nhiều nguyên nhân gây ra ô nhiễm chất hóa học này, nhưng nhìn vào tình huống trước mắt, khả năng lớn nhất chính là chất thải của khu công nghiệp thủy tinh bên kia.
- Anh Trịnh, anh có thể xác định điều này sao?
Miêu Đại Phương cảm thấy trái tim của mình đập nhanh hơn, vì lúc này đáp án của anh Trịnh chính là sự chờ mong trong tiềm thức của hắn. Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
- Chủ nhiệm Miêu, tôi không đảm bảo trăm phần trăm, dù sao đây cũng chỉ là dự đoán sơ bộ, nếu muốn chính xác một trăm phần trăm thì còn phải trải qua xét nghiệm.
Phó giám đốc Trịnh cũng không dám nói bậy, không dám mở lời đảm bảo với chủ nhiệm Miêu, vì thế mới dùng giọng lập lờ nước đôi nói.