Bí Thư Trùng Sinh
Chương 623 : Dối trá
Ngày đăng: 02:19 19/04/20
Thái Nguyên Thương là thư ký trưởng, hắn biết có một số việc Vương Tử Quân không thích hợp ra mặt, vì vậy chủ động đứng ra giết giặc.
Vương Tử Quân khoát tay áo từ trên xe đi xuống, hắn đưa mắt đánh giá người đàn ông trước mặt:
- Tôi chính là Vương Tử Quân, anh tìm tôi có việc gì?
- Ngài thật sự là chủ tịch Vương sao? Thật sự tốt quá, tôi rốt cuộc cũng tìm gặp ngài, tôi là...
Người đàn ông giữ chặt lấy bàn tay của Vương Tử Quân, giọng nói tràn đầy kích động.
- Trần Hiểu Ba ở đây, nhanh lên, đừng cho hắn chạy.
Những âm thanh dồn dập từ phương xa truyền đến, theo đó là một chiếc xe máy mở đèn báo hiệu từ phía bên kia chạy đến như bay.
Người đàn ông vừa giữ chặt tay Vương Tử Quân nói được một câu, bây giờ vẻ mặt chợt trở nên trắng bệch, hắn lại càng giữ chặt tay Vương Tử Quân nói:
- Chủ tịch Vương, ngài không nên nghe bọn họ, bọn họ đều nói bậy.
Khi người đàn ông lên tiếng thì vài chiếc xe máy mở đèn báo hiệu chạy đến, sau đó dừng cách Vương Tử Quân không xa. Sau khi nhìn thấy người đàn ông kia đang giữ chặt tay Vương Tử Quân, đám người mặc đồng phục cảnh sát nhanh chóng lao đến.
- Các anh đang làm gì vậy?
Triệu Quốc Lương đứng bên cạnh Vương Tử Quân chợt lạnh giọng nói với vài tên cảnh sát đang vọt đến.
Nhóm cảnh sát đầu tiên là sững sờ, sau đó dùng ánh mắt cẩn thận nhìn về phía Vương Tử Quân đang bị người đàn ông kia Trần Hiểu Ba kia kéo tay. Đứng đầu là một tên cảnh sát hơn bốn mươi tuổi, hắn nhìn thấy Vương Tử Quân thì nhanh chóng cúi chào:
- Chào chủ tịch Vương, tôi là Văn Trường Minh của đồn công an thị trấn huyện thành huyện Cảnh Tùng, lần này phụng mệnh đi bắt bệnh nhân tâm thần Trần Hiểu Ba.
Vương Tử Quân nhìn Trần Hiểu Ba, hắn cũng không nói lời nào mà khẽ phất tay với Trình Khiếu Công, sau đó đi về phía xe của mình. Khi hắn leo lên xe thì Thái Nguyên Thương và Trương Đảo Long cũng theo sát phía sau.
Xe chạy như bay trên đường lớn, Vương Tử Quân cũng không nói câu nào, điều này làm cho Trương Đảo Long ở bên cạnh thật sự cảm thấy không yên. Nhưng hắn lại thầm kêu may mắn, dù sao sự việc cũng không phát sinh ở khu quy hoạch kỹ thuật cao.
- Đảo Long, anh cảm thấy Trần Hiểu Ba kia là một người điên sao?
Khi Trương Đảo Long đang suy xét xem chuyện này nên nói thế nào thì chợt nghe thấy Vương Tử Quân ở bên cạnh lên tiếng hỏi.
Trương Đảo Long có chút do dự, cuối cùng mới nói:
- Chủ tịch Vương, chuyện này tôi không nhìn ra được.
- Anh đúng là, đồng chí như thế này có chút dối trá.
Vương Tử Quân cười cười với Trương Đảo Long, sau đó nói tiếp:
- Chờ chút đưa Trần Hiểu Ba kia đến phòng làm việc của tôi, tôi có chuyện muốn hỏi anh ta.
Trương Đảo Long vội vàng đồng ý, nhưng hắn lại nghĩ đến hai chữ dối trá của chủ tịch Vương, dù sao thì đó cũng không phải là lời bình gì tốt đẹp. Tuy chủ tịch Vương nói năng tùy ý, thế nhưng điều này làm cho Trương Đảo Long sinh ra chút hối hận. Chủ tịch Vương là ai, chính mình chơi chiêu đùa giỡn trước mặt lãnh đạo, như vậy thật sự có chút quá mức.
- Vâng, chủ tịch.
Trương Đảo Long đồng ý một tiếng, sau đó dùng giọng không yên nói:
- Chủ tịch, biến một người bình thường thành tâm thần, xem ra sự việc chỉ sợ không phải nhỏ.