Bí Thư Trùng Sinh
Chương 625 : Dám đi trước thiên hạ
Ngày đăng: 02:19 19/04/20
Vương Tử Quân mỉm cười cảm ơn sự quan tâm của thư ký trưởng, khi nói đến vấn đề sức khỏe thì Tần Vĩnh Cách chợt dùng giọng có chút thương cảm nói:
- Chủ tịch Vương anh cũng đừng ỷ mình trẻ tuổi mà liều mạng công tác, những lúc nên buông lỏng thì cũng nên thả lỏng một chút. Ôi, tôi hôm nay thật sự rất cảm khái, cậu cũng phải nghe tôi nói vài câu dông dài, vì con người là như vậy, mỗi khi có tuổi thường không tự chủ được mà nói nhảm nhiều hơn vài câu.
Vương Tử Quân cười cười, hắn tất nhiên biết rõ thư ký trưởng ở vài phương diện cũng không phải là nói nhảm nhưng ngoài miệng lại không vạch trần, hắn chỉ có thể giả vờ hồ đồ nói:
- Thư ký trưởng nói đều là lời vàng ngọc, tôi đều phải nhớ kỹ, trên nhiều khía cạnh tôi còn phải học tập ngài cho tốt.
Sau khi nói thêm hai câu chuyện phiếm thì Tần Vĩnh Cách chợt nói:
- Chủ tịch Tử Quân, tối nay anh có thời gian rảnh không? Tôi có chuyện rất muốn nhờ vả một chút. xem tại TruyenFull.vn
Vương Tử Quân cũng không cảm thấy bất ngờ vì lời mời của Tần Vĩnh Cách, hắn trầm ngâm giây lát rồi nói:
- Được rồi, dứt khoát là thư ký trưởng hạ mình đến thành phố Đông Bộ một chuyến, tôi sẽ sắp xếp tiếp đón, thế nào?
- Hì hì, tôi đã nói ra khỏi miệng thì nhất định sẽ thành tâm thành ý mời chủ tịch Vương uống rượu, nếu để cho cậu sắp xếp thì chẳng phải là Tần Vĩnh Cách tôi thèm ăn mà đến sao? Thế này đi chủ tịch Vương, tất cả do tôi sắp xếp.
- Thư ký trưởng đến thành phố Đông Bộ chỉ đạo công tác, nếu như cố ý không cho chủ nhà chúng tôi bày tỏ chút thành ý, như vậy sau này Vương Tử Quân cũng không thể tiếp tục phát triển ở tỉnh Sơn Nam được nữa.
Vương Tử Quân cười nhạt một tiếng rồi dùng giọng kiên định nói.
Vương Tử Quân uống một hớp nước rồi dùng giọng bay bổng nói.
Tưởng Tuệ Minh cười cười, trong lòng cả thấy có chút đáng tiếc, tâm tình lại ảm đạm xuống. Hắn biết quan hệ giữa mình và Vương Tử Quân căn bản còn chưa đạt đến tình trạng kia, bây giờ có cố gắng cũng không có ý gì.
- Chủ tịch Vương, vài ngày trước thư ký trưởng Đảng và thư ký trưởng Nguyên Thương đều phản ánh với tôi, nói rằng trong khối chính quyền và thị ủy có vài đồng chí lão thành cũng nên điều động. Mọi người đã khổ cực công tác trong cơ quan hơn nửa đời người, không có công lao cũng có khổ lao, thế cho nên cũng cần được nghỉ ngơi cho tốt.
Tưởng Tuệ Minh uống một ngụm trà rồi dùng giọng không nhanh không chậm nói.
Điều động một số cán bộ trong văn phòng khối chính quyền thành phố, Thái Nguyên Thương cũng từng đề cập với Vương Tử Quân về vấn đề này. Vương Tử Quân cũng không phản dối, dù sao thì làm như vậy cũng giải quyết được vài vấn đề, thứ hai lại có lợi cho sự khống chế của Thái Nguyên Thương với văn phòng khối chính quyền thành phố.
- Những chuyện này các anh cứ thương lượng với nhau là được, không cần phải báo cáo với tôi.
Vương Tử Quân cười cười rồi dùng giọng không chút biểu cảm nói.
Tưởng Tuệ Minh biết rõ với cấp bậc như Vương Tử Quân thì sẽ không quan tâm đến phương diện điều động nhân viên như thế này, thực tế thì thay đổi như thế này đều có thể do ba người gồm hắn, Thái Nguyên Thương và Đảng Hằng tự thương lượng với nhau, có thể xong việc. Tuy bọn họ có thể làm chủ nhưng báo cáo chính là thái độ tôn trọng lãnh đạo, trong công tác dù việc nhỏ hay việc lớn, không có việc gì cũng nên xin chỉ thị, cũng phải báo cáo cho lãnh đạo, tóm lại đây là một chân lý hoàn toàn không bao giờ thay đổi.
Tưởng Tuệ Minh cười cười nói:
- Chủ tịch Vương, ba người chúng tôi cũng không dám tự tiện làm chủ, phương diện này cần anh nắm tay chèo, như vậy tôi cũng cảm thấy thoải mái hơn.