Bí Thư Trùng Sinh
Chương 640 : Chính trị chú ý đại cục và kỷ luật
Ngày đăng: 02:19 19/04/20
Tào Kiến Thư căn bản không có nghiên cứu gì về tranh thư pháp, lại càng không có hứng thú với tranh của Trịnh Bản Kiều, nhưng hắn lại biết rõ giá trị của tranh Trịnh Bản Kiều trên thị trường hiện tại. Hắn nhìn gương mặt gầy gò của Vu Thế Tiến, trong lòng thầm nghĩ, người này tuy gầy nhưng thật ra trên người lại có khá nhiều thịt béo.
- Để tôi xem thế nào.
Tào Kiến Thư tùy ý mở bức tranh ra nhìn qua, sau đó đặt sang một bên, bộ dạng giống như không quá quan tâm.
Hai người Vu Thế Tiến và Tào Kiến Thư lúc này xem như đều đã đạt được mục đích, trên mặt hai người là nụ cười vui vẻ. Sau khi nói chuyện thêm vài câu thì Vu Thế Tiến chuẩn bị cáo từ, đúng lúc này một người vội vàng đẩy cửa đi vào.
Khi thấy người kia thì gương mặt Vu Thế Tiến chợt trầm xuống, hắn dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía đối phương rồi nói:
- Đi ra ngoài.
- Bí thư Vu, tôi có...
Người đi vào trong phòng là một thanh niên hơn hai mươi tuổi, bộ mặt hốt hoảng.
- Tôi đã nói rồi, ra ngoài, có việc gì thì phải biết gõ cửa. Truyện được copy tại Truyện FULL
Giọng điệu của Vu Thế Tiến rất lạnh lẽo, cặp mắt dài hẹp nhìn chằm chằm, không giận mà sinh uy.
Tên thanh nhiên cố gắng cắn răng, cuối cùng mới đi ra ngoài cửa, sau khi đóng chặt cửa lại thì bắt đầu gõ cửa.
- Giám đốc Tào, thư ký của tôi không hiểu chuyện, sau này tôi nhất định sẽ dạy bảo chu toàn hơn.
Vu Thế Tiến nói rồi đi về phía cửa.
Tào Kiến Thư cười cười mà không nói gì, Vu Thế Tiến thì chuẩn bị bỏ đi. Đúng lúc này cửa phòng lại được mở ra, Trần Quý Tân với gương mặt sốt ruột đi thẳng vào trong.
Tào Kiến Thư dùng giọng có chút vội vàng xao động nói.
- Giám đốc Tào, anh có biện pháp di dời vị trí của Vương Tử Quân hay không?
Vu Thế Tiến giương mắt nhìn Tào Kiến Thư rồi trầm giọng nói.
Tào Kiến Thư rất muốn nói mình có thể, thế nhưng thực tế thì hắn căn bản không có năng lực kia. Tuy hắn rất không muốn biểu hiện năng lực của mình chỉ có hạn, thế nhưng hắn cũng biết rõ lúc này không phải thời điểm tự đắc khoe khoang, vì vậy mới mở miệng nói:
- Không thể.
- Giám đốc Tào, ngài nắm chắc lần này có thể đối phó với quá trình điều tra của Vương Tử Quân không?
Vu Thế Tiến ép sát từng bước, hắn lên tiếng hỏi.
- Không thể.
Lúc này Tào Kiến Thư căn bản không cần suy xét mà trực tiếp trả lời Vu Thế Tiến.
- Giám đốc Tào anh cẩm thấy chúng ta ngồi chờ chết sẽ có kết quả gì không?
Vu Thế Tiến khẽ gõ gõ bàn rồi nói tiếp.
Tào Kiến Thư đã hiểu ý của Vu Thế Tiến, trên mặt hắn lộ ra vẻ mất kiên nhẫn:
- Bí thư Vu, anh muốn nói gì thì tôi cũng hiểu, nhưng này bí thư Vu, anh cũng biết rõ tôi và công ty Tây Hưng không có quan hệ gì cả, tôi không phải là pháp nhân của công ty, tôi căn bản không có chức vụ gì trong công ty cả.