Bí Thư Trùng Sinh
Chương 648 : Giơ roi lên cao rồi khẽ hạ xuống
Ngày đăng: 02:19 19/04/20
Bầu không khí trong phòng đã bắt đầu tốt hơn một chút, hơn nữa sau vài câu chuyện trò thì Hứa Tiền Giang lại nói:
- Trong sự kiện này thì Đảng Hằng thật sự có liên quan giống như những gì vị cán bộ kia phản ánh sao?
Đổng Quốc Khánh thầm run lên, dù trước khi đi vào phòng của Hứa Tiền Giang thì hắn đã nghĩ kỹ về vấn đề này, thế nhưng cũng không hy vọng là trưởng phòng Hứa sẽ hỏi như vậy. Dù sao thì Đảng Hằng cũng đã đi theo hắn không ít năm, dù không có công lao cũng coi như có khổ lao, hắn không hy vọng Đảng Hằng có liên lụy quá sâu vào sự việc lần này. Hơn nữa Đảng Hằng còn là thư ký trưởng của hắn, nếu Đảng Hằng xảy ra chuyện, như vậy sẽ chẳng có bất kỳ điểm nào tốt với hắn.
Đổng Quốc Khánh có chút trầm ngâm, sau đó hắn nhanh chóng lên tiếng:
- Trưởng phòng Hứa, trong thành phố thật sự có vài lời đồn đãi, thế nhưng tôi cảm thấy không nên tin vào những điều như vậy. Nếu chúng ta cứ nghe thấy tiếng gió là nói trời mưa, như vậy sẽ đả kích tính tích cực của các đồng chí.
Đổng Quốc Khánh dùng giọng mơ hồ nói, thế nhưng lời nói mơ hồ như vậy lại biểu hiện rõ ràng ý nghĩ của mình. Đó chính là tốt nhất sự việc không nên liên quan đến Đảng Hằng.
Hứa Tiền Giang lấy từ trong túi áo của mình ra một gói thuốc, lão rút một điếu cho mình, một điếu ném cho Đổng Quốc Khánh. Đổng Quốc Khánh dùng hai tay nhận thuốc của Hứa Tiền Giang, hắn nhanh chóng lấy bật lửa châm thuốc cho lãnh đạo, sau đó lại tự châm thuốc cho mình.
- Quốc Khánh, cậu cảm thấy sự việc lần này có thể áp xuống được không? Vì chưa nói đến trưởng ban Trần, nói về thế cục hiện tại ở thành phố Đông Bộ, anh cảm thấy Đảng Hằng bị viên cán bộ huyện Lâm Hoàn tố cáo chỉ là một sự việc ngoài ý muốn sao?
Hứa Tiền Giang nói làm cho Đổng Quốc Khánh khẽ run lên, nếu thật sự có người đứng ở phía sau màn để vung tay thao tác sự việc này, như vậy phương án đưa lên cao rồi khẽ đặt xuống của hắn xem như không còn đất diễn.
Đổng Quốc Khánh có chút do dự, đúng lúc này một bóng người xuất hiện trong lòng hắn. Khi bóng người này xuất hiện thì tâm tình do dự của hắn đã nhanh chóng trở nên kiên định.
- Trưởng phòng Hứa, tôi hiểu rõ vấn đề, nhưng Đảng Hằng cậu ấy...
Đổng Quốc Khánh có chút do dự, sau đó khẽ nói.
- Trời làm bậy thì còn có thể, thế nhưng kẻ bên dưới tự gây nghiệt thì không thể sống.
- Không có gì!
Đảng Hằng dụi nửa điếu thuốc trong tay vào trong gạt tàn, sau đó khẽ nói.
Người phụ nữ này công tác ở đài truyền hình thành phố cũng xem như là người từng trải, cũng có chút thủ đoạn ở phương diện nhìn mặt nói chuyện. Nàng nhìn gương mặt âm trầm của Đảng Hằng, nàng biết hắn không nói thật với mình. Thế là nàng ném cơ thể mềm mại mịn màng của mình vào trong lòng hắn, hai tay càng ôm thật chặt lấy hắn rồi nói:
- Anh Hằng, anh nói cho em nghe xem, có phải có chuyện gì xảy ra hay không? Trước kia anh đã từng nói nếu có bất kỳ chuyện gì thì hai chúng ta phải cùng nhau đối mặt cơ mà.
Lúc này vành mắt của người phụ nữ chợt đỏ lên, thật sự giống như đóa hoa sau cơn mưa, càng thêm kiều diễm. Lần đầu gặp mặt Đảng Hằng thật sự bị thu hút bởi nụ cười như ánh mặt trời của nàng, lúc này nhìn thấy bộ dạng của nàng như vậy, trong lòng hắn tuy rất bực bội mất vui nhưng vẫn phải trầm giọng nói:
- Hôm nay tuyến trên có người xuống kiểm tra, có người tố cáo anh.
Người phụ nữ chợt kinh hoảng, cơ thể mềm mại chợt ngồi thẳng lên, hai con ngươi tràn đầy quan tâm:
- Có chuyện gì sao? Mỗi ngày anh đều thành thật đi làm, ngoài những lúc thu chút rượu thuốc của người khác thì căn bản không bao giờ nhận tiền, bọn họ dựa vào cái gì để tố cáo anh?
Đảng Hằng nhìn vẻ mặt kích động của người phụ nữ trước mặt, hắn chợt cảm thấy trong lòng có chút ấm áp, thế là hắn vung tay vỗ vỗ vai nàng nói:
- Em nói rất đúng, cũng không phải là chuyện gì lớn.
Dù đang an ủi người phụ nữ của mình nhưng Đảng Hằng vẫn cảm thấy sự việc lần này là không nhỏ, hơn nữa lại cực kỳ không nhỏ. Nếu có chút sai lầm xảy ra, như vậy tương lại của hắn sẽ chính thức xong đời. Lúc này hắn cảm thấy chỉ có người kia mới có thể nắm lấy sự việc để tấn công mình mà thôi.
Nếu thật sự là người kia ra tay, như vậy bí thư Đổng liệu có cứu mình không?