Bí Thư Trùng Sinh
Chương 651 : Cùng chung vinh nhục
Ngày đăng: 02:19 19/04/20
Trong văn phòng thị ủy thì nhàn nhã nhất chính là phòng hồ sơ, dù đây là biên chế cấp cục, hơn nữa nghe lại rất êm tai, thế nhưng nơi đây ngoài quản lý hồ sơ thì căn bản chẳng có chút quyền lực nào. Nếu người nào bị sắp xếp vào chỗ này, căn bản không khác nào đi dưỡng lão.
Bây giờ hai người kia được sắp xếp vào phòng hồ sơ, ý nghĩa của nó là thế nào thì ai cũng hiểu được. Trần Trạch Bân thầm mắng hai tên khốn xui xẻo kia làm mình bị liên lụy, thế nhưng trong miệng lại nói:
- Cám ơn thư ký trưởng, tôi đang lo lắng nên làm ra để triển khai mở rộng công tác của phòng hồ sơ, ngài sắp xếp như vậy thật sự làm cho tôi tràn đầy niềm tin vào công tác của phòng hồ sơ về sau này.
Đảng Hằng cười cười nói một câu khuyến khích rồi trực tiếp cúp điện thoại, bây gời đối với hắn thì chẳng có gì cần khách khí, dù sao thì hắn cũng sắp đi đến nơi rồi.
- Tút tút tút.
Tiếng chuông điện thoại vang lên, Đảng Hằng cầm lấy điện thoại alo một tiếng, hắn chợt nghe thấy bên trong vang lên âm thanh lo lắng của Ôn Tiểu Ngọc. Hắn cố gắn thả lỏng chính mình, sau khi khuyên nhủ Ôn Tiểu Ngọc vài câu thì trầm giọng nói với Ôn Tiểu Ngọc:
- Không cần lo lắng, không có chuyện gì cả.
Sự việc giết gà dọa khỉ của Đảng Hằng nhanh chóng truyền khắp thành phố Đông Bộ, hai tên cán bộ xui xẻo bị điều đến phòng hồ sơ càng làm cho người ta cảm thấy hả hê, đồng thời cũng phải cố gắng áp chế chính bản thân mình. Tuy thư ký trưởng Đảng Hằng có thể không làm gì được bọn họ, thế nhưng nếu lúc này Đảng Hằng ra tay, nếu không có hậu trường vững thì cũng khó nói.
Đảng Hằng rất có thể sẽ ném anh vào trong một cơ quan không có thực quyền, sau này dù anh có nhảy ra khỏi vị trí đáng xấu hổ kia cũng rất mất mặt, còn mang tiếng mở miệng nghị luận về lãnh đạo, đeo thanh danh bỏ đá xuống giếng, thế cho nên xoay người phát triển là cực kỳ khó khăn.
Dù không mở miệng, thế nhưng Đảng Hằng là người đi theo Đổng Quốc Khánh nhiều năm, hắn biết rõ ý nghĩ của Đổng Quốc Khánh vào lúc này, hắn hiểu bí thư Đổng đang ép mình phải tỏ thái độ.
Lúc này hắn phải đứng ra gánh vác trách nhiệm của chính mình.
Trước khi tham gia hội nghị thì Đảng Hằng đã có chuẩn bị rất đầy đủ và kỹ càng, nhưng lúc này khi hắn sắp sửa mở miệng, hắn mới cảm nhận được trong hội nghị thường ủy hôm nay, mình mở miệng thật sự cực kỳ khó khăn, cực kỳ khó chịu.
Đảng Hằng không sợ rời khỏi thành phố Đông Bộ, nhưng nếu rời khỏi nơi này với bộ dạng chó nhà tang như vậy thật sự khó thể nào chịu đựng được. Nhưng tình hình vào lúc này là như vậy, ai có thể cứu vãn được hắn đây? Đổng Quốc Khánh có thể sao?
Đảng Hằng khẽ lắc đầu, hắn cắn cắn môi, cảm giác cay đắng làm cho hắn thật sự rất khổ sở. Nhưng lúc này dù có khổ sở thế nào cũng không được gì cả, hắn vẫn phải nuốt răng vào trong bụng mà thôi.
Tuy Đảng Hằng không muốn ảm đạm rời khỏi thành phố Đông Bộ, thế nhưng tình thế ép buộc, dù hắn rời đi vẫn cần có tôn nghiêm của mình.
- Bí thư Đổng, tôi muốn nói hai câu.
Khi Đảng Hằng chuẩn bị mở miệng thì không ngờ trong phòng họp lại vang lên một âm thanh như vậy, Đảng Hằng nghe thấy âm thanh trong sáng này mà trái tim chợt run lên.