Bí Thư Trùng Sinh

Chương 717 : Đi một bước xem hai bước

Ngày đăng: 02:20 19/04/20


- Ôi, mới đó mà cậu đã có con rồi, nhưng Lộ Giai số khổ, đáng lý ra cũng nên...



Trương phu nhân nhìn vẻ mặt vui sướng của Vương Tử Quân, thế là trong lòng bừng bừng cảm xúc. Trong lòng thầm nghĩ nếu năm xưa mình biết Vương Tử Quân là người có tương lai phát triển mạnh mẽ như vậy, dù thế nào cũng phải năn nỉ ông cụ gả Trương Lộ Giai cho Vương Tử Quân. Nếu như hôn sự thành công, bây giờ Trương Lộ Giai sẽ là người sinh con cho Vương Tử Quân rồi.



Tất nhiên đó là ý nghĩ mà thôi, cũng không thể nào nói ra được. Dù sao thì Trương lão gia tử năm xưa cũng là thuộc hạ của Mạc lão gia tử, bây giờ nói ra cũng xem như không.



- Mẹ nói gì vậy? Con sống rất thoải mái, rất tự do, rất tốt mà.



Trương Lộ Giai giữ chặt lấy tay của mẹ rồi khẽ nói.



Vương Tử Quân đối mặt với tình huống này thì thật sự không biết phải làm sao cho phải, đúng lúc Trương Đông Viễn từ trong phòng đi ra, lão nhìn Vương Tử Quân rồi vẫy vẫy tay:



- Tử Quân, vào phòng làm việc của tôi! Lộ Giai, chút đưa bình nước nóng vào cho bố.



Khi Trương Lộ Giai đang lớn tiếng khiếu nại bất bình thì Vương Tử Quân đã đi vào phòng làm việc của Trương Đông Viễn. Vương Tử Quân cũng không phải là lần đầu tiên vào trong gian phòng này. Hắn nhìn cách bố trí quen thuộc trong phòng, sau đó Trương Đông Viễn mời hắn ngồi xuống, hắn khẽ ngồi xuống một chiếc ghế sa lông cách đó không xa.



- Cậu đến thành phố Sơn Viên có phải vì hạng mục đường sắt Mân Cô không?



Trương Đông Viễn đeo kính lão lên mũi, sau đó khẽ hỏi Vương Tử Quân.



Vương Tử Quân không thèm che giấu, hắn trầm giọng nói:



- Chú Trương, cháu vừa nhận chức thì sự việc như vậy kéo đến, thật sự làm cho cháu cảm thấy khó giải quyết, vì thế mới đến thỉnh giáo ngài.



- Chuyện này cậu cũng không cần phải lãng phí sức lực làm gì nữa cho mệt, cậu nên về La Nam nắm chắc đại cục rồi nói sau.



Trương Đông Viễn cũng không chờ Vương Tử Quân nói xong, lão mở miệng nói.



Nắm giữ đại cục ở thành phố La Nam? Vương Tử Quân trước kia cũng nghĩ như vậy, thế nhưng tình huống này làm cho uy tín của hắn giảm xuống ngàn trượng, làm gì còn tư tưởng quan tâm đại cục? Trong đầu lóe lên nhiều ý nghĩ, Vương Tử Quân nở nụ cười quật cường nói:
- Tình hình bây giờ thế nào rồi?



- Bác sĩ nói không có vấn đề gì lớn, thế nhưng cần nằm viện quan sát một thời gian.



Kim Điền Lạc nói đến câu "nằm viện quan sát một thời gian" thì giọng điệu có hơi trầm thấp, rõ ràng hắn biết rõ câu nói của mình có ý nghĩa như thế nào.



Vào thời điểm quan trọng này thì chủ tịch Lý lại vào nằm viện, Vương Tử Quân tâầm cười lạnh. Hắn không đoán được trong hồ lô của Lý Quý Niên có bán thuốc gì, thế nhưng lúc này sự việc không hay kéo đến thì anh lại chạy đi ngay, đúng là quá gọn gàng.



- À, vậy thì cứ để cho chủ tịch Lý nghỉ ngơi cho tốt.



Vương Tử Quân nói đến điểm này thì trầm giọng nói:



- Ngày mai anh giúp tôi chuẩn bị một chút, chúng ta đến bệnh viện thăm hỏi chủ tịch Lý.



Kim Điền Lạc đồng ý một tiếng, hắn chuẩn bị lên tiếng thì nghe Vương Tử Quân hỏi tiếp:



- Chủ tịch Trình đi đâu rồi?



- Chủ tịch Trình cùng lái xe đi ra ngoài, nói là bị đau chân.



Kim Điền Lạc trầm ngâm một chút, hắn đột nhiên nói:



- Bí thư Vương, có một số việc ngài cũng đừng quá kiên trì.



Vương Tử Quân hiểu ý của Kim Điền Lạc, bây giờ Lý Quý Niên đã đi, thái độ của Trình Tự Học cũng mơ hồ, Kim Điền Lạc nói mình không cần gắng gượng vì hạng mục đường sắt Mân Cô cũng đúng mà thôi.



Nhưng chính mình có thể buông tha sao?