Bí Thư Trùng Sinh
Chương 720 : Khó khăn trước mắt, anh lên trước tôi yểm hộ
Ngày đăng: 02:20 19/04/20
Hơn mười phút sau Hà Khởi Duệ đi vào trong phòng làm việc của Vương Tử Quân, hai nhân viên mặc sườn xám bưng bữa sáng nóng hổi vào phòng. Chẳng những có bánh bao, sủi cảo, sữa, còn có hai tô cháo lớn.
- Chủ tịch Hà, tôi cũng không muốn ăn điểm tâm một mình,t hế cho nên gọi anh đến ăn cùng cho vui.
Vương Tử Quân để cho Hà Khởi Duệ ngồi xuống bên cạnh mình, sau đó cười hì hì nói.
Hà Khởi Duệ biết rõ Vương Tử Quân gọi mình đến tuyệt đối không đơn giản chỉ là cùng ăn điểm tâm. Sau khi nghe Vương Tử Quân nói như vậy thì hắn nở nụ cười nói:
- Bí thư Vương, ngài thật sự là quá đúng lúc, tôi cũng đang định đi ăn điểm tâm.
Sau khi Lưu Xã Quân ân cần múc cháo vào chén, Vương Tử Quân cầm bánh bao lên cắn một miếng, sau đó nói với Hà Khởi Duệ:
- Chủ tịch Hà, anh nếm thử món bánh báo này xem, hương vị rất ngon.
Hà Khởi Duệ cũng cầm bánh bao lên ăn một miếng, sau đó nói:
- Bí thư Vương, món bánh bao này thật sự rất ngon, cho dù là cửa hàng làm bánh bao ngon nhất thành phố La Nam cũng không hơn được thế này.
Hai người Vương Tử Quân và Hà Khởi Duệ vừa ăn bánh bao vừa ăn cháo, Hà Khởi Duệ tuy cười tươi vui vẻ nhưng lại mang theo vài phần lo lắng. Trình Tự Học đã đi, Lý Quý Niên cũng đã đi, hai người kia đi thì Hà Khởi Duệ biết sự việc chạy lên tỉnh vì hạng mục đường sắt Mân Cô xem như đã thất bại.
Hai vị lãnh đạo kia không muốn sự việc rơi lên người mình, thế cho nên một vị chạy vào nằm viện, một người chạy về chăm lo mẹ già, trực tiếp đẩy trách nhiệm cho kẻ khác. Sau này nếu có người nhắc đến chuyện này, tất nhiên hai vị lãnh đạo kia sẽ căn bản có thể nói rõ nó không liên quan đến mình.
Vương Tử Quân nói từng câu từng chữ đánh vào lòng Hà Khởi Duệ, lúc này Hà Khởi Duệ cũng xem như hiểu Vương Tử Quân muốn nói gì.
- Năm sáu triệu quần chúng thành phố La Nam đều kỳ vọng vào hạng mục này, tất cả đều rơi lên người anh. Chủ tịch Khởi Duệ, anh nhất định không nên phụ lòng kỳ vọng của đảng ủy và nhân dân với mình được.
Hà Khởi Duệ thầm cảm thấy sự việc phát sinh giống như những gì mình đang nghĩ, hắn thầm mắng chửi chó má.
Nhưng Hà Khởi Duệ mắng thì có được lợi ích gì? Vương Tử Quân là bí thư thành phố La Nam, lời nói của hắn là mệnh lệnh, chính mình có thể trực tiếp kháng lệnh để làm theo ý mình sao? Nếu nói như vậy thì chỉ sợ chính mình sẽ là người đầu tiên bị phê bình vì hạng mục này.
Khi Hà Khởi Duệ chuẩn bị lên tiếng, chuẩn bị nuốt cục xương vào họng thì chợt nghe Vương Tử Quân khẽ nói:
- Tuyến tỉnh tỏ vẻ giúp đỡ thành phố La Nam chúng ta, tuy bí thư Nhất Phong và chủ tịch Thạch vì một vài nguyên nhân mà không bày tỏ thái độ một cách rõ ràng, thế nhưng vẫn tỏ vẻ giúp đỡ. Chỉ cần chúng ta thuyết phục cục đường sắt, như vậy tất cả sẽ không còn là vấn đề.
Hà Khởi Duệ lúc này càng thêm bội phục vị bí thư trẻ tuổi này, Vương Tử Quân cực kỳ trầm ổn và lão thành, tuy tuổi trẻ nhưng làm việc căn bản là không ai bằng, một lòng hoàn thành công tác, điều này làm người ta nhìn vào căn bản không thấy chút vấn đề nào. Thái độ của Hào Nhất Phong và Thạch Kiên Quân là thế nào chẳng lẽ hắn không biết? Bây giờ bí thư Vương mở miệng sao lại biến thành giúp đỡ thành phố La Nam?
Lúc này Hà Khởi Duệ chợt nghĩ, với sự lớn gan và năng lực ứng biến của Vương Tử Quân, hơn nữa lại trầm ổn và lão luyện như vậy, quả thật sẽ là một nhân vật chính trị không bao giờ ngã đổ, nào giống như một cán bộ lãnh đạo trẻ tuổi hung hăng phấn chấn?
Có sự giúp đỡ của lãnh đạo cấp tỉnh, có sự phối hợp của ban ngành trong thành phố La Nam, Hà Khởi Duệ anh không làm tốt công tác kéo hạng mục đường sắt Mân Cô, căn bản sẽ là một kẻ vô năng.
Nếu một sự việc như vậy rơi lên đầu Vương Tử Quân sẽ chẳng là vấn đề, nhưng chuyển sang cho một vị phó chủ tịch thường vụ thành phố như Hà Khởi Duệ thì rõ ràng là dê thế tội. Quá cao tay, Hà Khởi Duệ hắn thật sự coi thường vị bí thư thị ủy này, hắn vốn cho rằng bí thư chỉ muốn trốn tránh trách nhiệm của mình, không ngờ lại phối hợp với đám người Trình Tự Học và Lý Quý Niên để bỏ chạy, trực tiếp ném hết tất cả tội lỗi lên người mình.