Bí Thư Trùng Sinh
Chương 727 : Chạy "bộ" khó hơn lên trời
Ngày đăng: 02:20 19/04/20
- Cục trưởng Khương, mong anh chỉ giáo cho chúng tôi biết được vài vấn đề về hạng mục đường sắt Mân Cô quá cảnh trong thành phố La Nam được chứ?
Vương Tử Quân vừa cầm chai rượu rót đầy ly cho Khương Mộ Đông vừa cười nói.
Khương Mộ Đông lại đưa tay sờ đầu, lúc này mới chẩm rãi nói:
- Tiểu Vương, tôi cảm thấy cậu thông minh tài trí, có thể nói là nhận biết rõ tình thế. Không ngờ cậu thông minh một đời mà nhất thời hồ đồ, cậu không nhìn rõ sự việc sao?
- Đường sắt Mân Cô đã được tuyến trên quyết định rồi, hôm nay chúng ta trò chuyện vui vẻ với nhau, anh cũng khuyên cậu một câu, đó là bỏ đi. Cậu cũng đừng phí công vô ích nữa, nên sớm quay đầu, không nên gắng gượng làm gì cho mệt.
Khương Mộ Đông lên tiếng làm cho bầu không khí trong phòng chợt cô đọng lại. Bất kỳ ai ở đây cũng thấy Khương Mộ Đông là kẻ đáng giận, sự việc không thành thì đừng đến, bây giờ người ta dùng rượu ngon và thức ăn ngon cung phụng anh như đấng cứu thế, cuối cùng anh lại cho ra một kết luận như vậy. Anh không phải đang đùa giỡn với người ta như con khỉ sao?
Khi Vương Tử Quân đưa mắt nhìn Khương Mộ Đông, lúc này Khương Mộ Đông cũng nhìn Vương Tử Quân, hắn cũng không sợ tên bí thư trẻ tuổi này. Gần đây có nhiều người tìm đến cầu cạnh bên hắn, đừng nói là bí thư thị ủy, dù là phó chủ tịch tỉnh hay phó bí thư tỉnh ủy là lãnh đạo một phương thì hắn cũng chẳng phải chưa từng gặp bao giờ.
Một bí thư thị ủy thì cho là gì? Ở dưới hoành thành thì dù anh là con rồng cũng phải cúi đầu, mãnh hổ cũng phải nằm xuống. Quyền lợi nằm trong tay tôi, tôi nói không thể làm cho anh, anh sẽ thành công sao? Hơn nữa Khương Mộ Đông có lý do để tin đám quan viên này đang rất nôn nóng, vì kẻ nào cũng coi trọng thành tích trong nhiệm kỳ của mình, sẽ không tiếc bất cứ giá nào để hoàn thành từng hạng mục. Tất nhiên muốn hoàn thành các hạng mục thì phải cầu cạnh, chính hắn mới là người nắm quyền quyết định tất cả.
Nói trắng ra thì dù lãnh đạo có nói sự việc không thành công thì lần sau anh cũng phải đến hầu hạ cho tốt, lần này không được thì lần sau lại phải cố gắng. Trong đầu Khương Mộ Đông lóe lên những ý nghĩ như vậy, thế là trên gương mặt như cười như không có thêm vài phần đắc ý.
Vương Tử Quân tuy hận không thể tát vài cái lên mặt đối phương, thế nhưng bây giờ hắn dù sao cũng là bí thư thị ủy La Nam, không phải côn đồ đầu đường xó chợ. Sau khi cố gắng áp chế cảm giác khó chịu, hắn khôi phục lại bội dạng ung dung bình tĩnh như ngày thường.
- Thiếu Ung, cục trưởng Khương uống nhiều quá, cậu đừng quan tâm.
- Bí thư Vương, cậu nói như vậy là không đúng, anh nafo có uống nhiều rượu? Thế nào, không uống sao?
Khương Mộ Đông bị bộ dạng ung dung bình thản của Vương Tử Quân chọc giận, hắn chợt đứng lên vung vẩy ly rượu trong tay rồi dùng giọng trách cứ nói?
Nếu đã xé toang thể diện thì đơn giản nhất là hai bên ly tán, đối với đám người dù làm thế nào cũng không tác động được thì không thèm quan tâm sẽ có lực tác động còn hơn đánh trả. Vương Tử Quân nghĩ đến đây thì gương mặt trở nên lạnh lẽo, hắn khẽ vung tay lên nói:
- Thiếu Ung, cậu đưa bạn về trước đi, chờ tôi kết thúc chuyện này sẽ mời cậu đi uống rượu.
Khương Mộ Đông nghe được lời của Vương Tử Quân thì chợt cảm thấy mình bị sỉ nhục, hắn đặt mạnh ly rượu trên tay xuống bàn, sau đó dùng giọng lạnh lùng nói:
- Bí thư Vương, xem ra sau nay chúng ta không có cơ hội hợp tác với nhau.
Vương Tử Quân nở nụ cười không cho là đúng, hắn vung tay lên với Kim Điền Lạc nói:
- Thư ký trưởng Kim, tính tiền rồi đi thôi.