Bí Thư Trùng Sinh

Chương 739 : Tôi là người thành phố La Nam, loạn rồi

Ngày đăng: 02:20 19/04/20


Thấy có người cản ngay ngoài cổng thì xe nhanh chóng dừng lại, một người đàn ông trung niên mặc chế phục thấy xe dừng lại thì nhanh chóng chạy ra khỏi phòng trực ban, hắn nhìn chiếc xe bị ngăn trở, lại nhìn Lỗ lão gia tử ngồi ngoài cổng, thế là vội vàng hỏi:



- Chuyện gì xảy ra?



- Đội trưởng Mã, những người này đến từ thành phố La Nam, vừa rồi lãnh đạo nói không cho người của thành phố La Nam vào đơn vị, bây giờ bọn họ không nghe, muốn chặn cổng của chúng ta.



Tên bảo vệ vừa rồi nói chuyện với Lỗ lão gia tử chợt lớn tiếng báo cáo với người đàn ông trung niên.



Lúc này tiếng còi xe hơi vang lên liên tục, tên đội trưởng đội bảo vệ nhìn thoáng qua chiếc xe, hắn trầm ngâm giây lát rồi nở nụ cười nói:



- Các người đưa các cụ đi vào ngồi ngỉ một lát rồi nói sau.



Sau nhiều năm công tác với nhau thì đám bảo vệ rất hiểu ý của đội trưởng, bây giờ vừa nghe thấy đội trưởng ra lệnh thì hai tên bảo vệ thanh niên nhanh chóng đi về phía Lỗ lão gia tử.



Nhan Sĩ Tắc thấy sự việc diễn ra như vậy thì chợt hiểu vì sao bí thư Vương nói mình khai báo là người của thành phố La Nam, nhưng lúc này hắn cũng không có nhiều thời gian suy xét ý nghĩ của bí thư Vương, hắn tranh thủ chạy đến.



Dù thế nào cũng không thể cho đám bảo vệ đụng vào các vị lão gia tử ở đây, vì bọn họ chính là những người được nhà nước bảo vệ đặc biệt, nếu có bất cứ vấn đề gì xảy ra thì hắn thật sự không gánh được trách nhiệm. Nhưng hắn còn chưa kịp chạy đến thì lái xe của Lỗ lão gia tử đã nhanh chóng đi đến bên cạnh, khi những tên bảo vệ kia còn chưa kịp phản ứng, tên lái xe đã vung tay giữ lấy bọn họ như bắt gà, sau đó ném ra té lăn trên mặt đất.



Có câu thế này: "có người thì có giang hồ", có giang hồ sẽ có anh em huynh đệ, dù đây chỉ là một đội cảnh sát nho nhỏ làm công tác bảo vệ đơn vị, thế nhưng giữa mọi người với nhau vẫn được bồi dưỡng ý nghĩ giúp đỡ nhau lúc hoạn nạn.



Tên đội trưởng đội bảo vệ thấy đồng bọn của mình bị đánh ngã lăn ra đất, vẻ mặt hắn chợt biến đổi, kinh nghiệm công tác nhiều năm làm hắn gào lên:
Tình huống bạo động ngoài cổng nhanh chóng kinh động khu văn phòng bên trong, Khương Mộ Đông cùng bộ trưởng Lam đi xuống lầu, khi thấy ngoài cổng chợt rối loạn thì đưa mắt nhìn bộ trưởng Lam.



Khương Mộ Đông chợt thấy bộ trưởng Lam khẽ nhíu mày một cái.



Khương Mộ Đông cảm thấy mình là tâm phúc của lãnh đạo, hắn cần phải cẩn thận, chu đáo, kiên nhẫn, là người truyền lời, là người phát ngôn của lãnh đạo. Là một cấp dưới hợp cách thì phải làm cho tốt, hoăn nữa phải nắm giữ tốt ý đồ và tâm lý của lãnh đạo. Khương Mộ Đông rõ ràng là một người như vậy, đừng nói lúc này trời đang nóng, chỉ cần bộ trưởng Lam nhảy mũi một cái, hắn sẽ nói là trời lạnh, sẽ khoác thêm vài lớp áo cho lãnh đạo.



- Bộ trưởng Lam, xem ra văn phòng cũng nên chỉnh đốn lại một chút, anh xem, bọn họ công tác không ra thể thống gì.



Bộ trưởng Lam khẽ gật đầu, cũng không nói gì. Thế nhưng Khương Mộ Đông nhìn vào ánh mắt của lãnh đạo, hắn biết mình nói những lời như vậy trúng vào tâm tư của bộ trưởng Lam. Ai bảo chủ nhiệm văn phòng theo sát lãnh đạo đứng đầu đơn vị, có quan hệ không tốt với bộ trưởng Lam, bây giờ nếu không tra thuốc nhỏ mắt cho đối phương, như vậy còn đợi đến khi nào nữa. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m



- Thật sự không ngờ, Mộ Đông, cậu đi giải quyết cho tôi.



Bộ trưởng Lam khẽ vung tay lên với Khương Mộ Đông, sau đó thản nhiên nói.



Tuy không phải là phạm vi chức quyền của mình, thế nhưng lãnh đạo có lệnh thì Khương Mộ Đông vẫn không chối từ. Có câu làm công tác không phân biệt trong ngoài, chỉ cần lãnh đạo có chỉ thị, như vậy anh cứ đề cao tinh thần mà xử lý cho tốt là được.



Khương Mộ Đông tiến nhanh về phía trước, hắn nghĩ mình chỉ cần mất vài phút để giải quyết vấn đề lần này. Hắn biết rõ bộ trưởng Lam rất thích mình, nhưng lãnh đạo vẫn muốn rèn sắt khi còn nóng, rõ ràng là chú trọng tán thưởng những người có năng lực, mà lúc này chính là cơ hội để hắn biểu hiện trước mặt bộ trưởng Lam.



Khương Mộ Đông thầm có tính toán của riêng mình, hắn nhanh chóng đi ra cổng. Hắn đang định quá tháo đám bảo vệ dừng lại, nhưng khi thấy bốn tên nhân viên bảo vệ toàn thân đầy đất, thế là lời nói vừa định phát ra khỏi miệng lại được nuốt vào bụng.