Bí Thư Trùng Sinh

Chương 755 : Dựa thế được việc, mượn lực đẩy lực

Ngày đăng: 02:20 19/04/20


Thế nhưng Trình Tự Học cũng không hối hận, quyền lợi là một chiếc bánh ngọt lớn, lão muốn ăn sạch phần của mình, như vậy sẽ không thể không tranh chấp với Vương Tử Quân. Hơn nữa lão là cán bộ thâm căn cố đế ở thành phố La Nam, lão cảm thấy Vương Tử Quân đến giống như xâm phạm vào địa bàn của mình.



- À, tôi cũng nghĩ như vậy, nhưng bây giờ điều quan trọng nhất chính là ổn định nhân tâm. Ngọc Hùng, Hợp Tuân, hai anh xem thế này được chưa? Chúng ta sẽ tập trung lực lượng cho phòng tuyên truyền, sẽ tiến hành đưa tin về sự kiện đường sắt Mân Cô ở thành phố La Nam, chủ yếu là đưa tin về nguyên nhân đổi hướng đường sắt Mân Cô, tất nhiên cũng phải ghi rõ những cố gắng của bí thư Vương.



Trình Tự Học nói đến đây thì vẻ mặt mang theo vài phần oán giận:



- Bí thư Vương chạy đến thủ đô tranh thủ hạng mục, dù là thế nào cũng tuyệt đối không để cho người ta nói này nọ được. Chúng ta cần phải tăng cường tuyên truyền, không thể cho anh hùng vừa đổ máu vừa rơi lệ.



Lục Ngọc Hùng nhìn bộ dạng và lời nói dõng dạc của Trình Tự Học, hắn thật sự tràn đầy bội phục. Bây giờ thì xem như hắn đã hiểu chính mình chênh lệch với Trình Tự Học ở điểm nào.



...



- Bí thư Trình.



Một người thanh niên hơn hai mươi tuổi cung kính ngẩng đầu chào hỏi Trình Tự Học.



Trình Tự Học khẽ gật đầu với tên cán bộ thanh niên, lão nhớ lại một tháng trước, khi đó lão vẫn là chúa tể của khu văn phòng này. Hiện tại lão bước vào khu văn phòng thị ủy, cảm giác mất đi từ khá lâu chợt ùa về tràn đầy trong lồng ngực.



Cầu thang quen thuộc, hành lang quen thuộc, phòng làm việc quen thuộc, tất cả thật sự rất quen thuộc. Tuy tất cả đều có hướng phát triển và đổi khác đôi chút sau khi mình rời đi, thế nhưng lão vẫn có lòng tin rằng lực ảnh hưởng của mình vẫn được bảo tồn ở nơi này.



Cửa phòng họp nhìn qua có vẻ hơi bong tróc nhưng dù thế nào cũng thật sự rất thư thái, lão khẽ cất bước về phía phòng họp mà mình đã đi qua không biết bao nhiêu lần, khi lão chuẩn bị đẩy cửa thì thư ký đi theo phía sau đã nhanh chóng đưa tay mở cửa cho lãnh đạo.



Lúc này các vị thường ủy đã tụ tập đông đủ trong phòng, Lý Quý Niên vẫn ngồi trên vị trí của mình ở chiếc ghế tay trái so với ghế chủ vị. Khi lão nhìn sang Lý Quý Niên, vị chủ tịch thành phố La Nam này chợt cười tươi rạng rỡ chào đón.
- Quý Niên, anh như vậy thật sự làm khó cho tôi rồi.



Trình Tự Học nhìn đám thường ủy đứng lên, thế là trong lòng cảm thấy rất vui vẻ, thế nhưng lão vẫn kiên quyết từ chối, trầm giọng nói với Lý Quý Niên.



- Lão bí thư, làm việc lớn không câu nệ chuyện nhỏ, bây giờ là lúc nào rồi? Chúng ta nên nhập vào chính đề rồi nói sau.



Lý Quý Niên nói rồi đưa mắt nhìn Lục Ngọc Hùng, hai người đẩy Trình Tự Học lên ghế.



Trình Tự Học ngồi xuống chiếc ghế quen thuộc mà gương mặt có vài phần đỏ ửng. Lão rất quen thuộc với mặt ghế của mình, thậm chí còn cảm thấy tất cả giống như chỉ để dành cho mình.



- Các vị, thế cục lúc này thật sự làm cho tôi không thể từ chối được bất kỳ thứ gì, vì tiết kiệm thời gian, tôi chỉ xuất hiện ở đây một lần, tôi sẽ không bao giờ tiếp tục thực hiện theo phương án này một lần nào nữa.



Trình Tự Học hắng giọng nói, giống như đang cố gắng tỏ ra mình bất đắc dĩ ở sự kiện lần này.



- Bí thư Trình, lần sau nhất định sẽ không như thế này nữa.



Lý Quý Niên khẽ cười rồi thuận miệng nói.



Bầu không khí trong phòng họp thật sự có chút quỷ dị, ngoài vài vị thường ủy vắng mặt thì thời gian lúc này giống như quay về thời điểm năm xưa, bí thư Vương đang hoạt động ở thủ đô giống như đã bị người ta lãng quên.



- Các dc, hôm nay mở hội nghị này, tôi vốn chỉ là một người dự thính, nhưng nói thật, tôi thật sự cảm thấy ngồi không yên. Tuy tôi không còn là thường ủy thị ủy, nhưng tôi còn là cán bộ thành phố La Nam, tôi thật sự cảm thấy rất nóng lòng.