Bí Thư Trùng Sinh

Chương 758 : Vương Giả Quay Về

Ngày đăng: 02:20 19/04/20


Thấy Mạc Tiểu Bắc chạy ngược lại thì Vương Tử Quân chợt sững sờ, trong lòng lại có chút cảm khái. Từ sau khi sinh Tiểu Bảo thì Mạc Tiểu Bắc biến đổi rất rõ, cũng không phải cô gái yên tĩnh lạnh lùng như trước, nói nhiều hơn hẳn. Trong thời gian này hắn tìm được khá nhiều chuyển biến tốt đẹp trên người Mạc Tiểu Bắc.



Tất nhiên những biến hóa của Mạc Tiểu Bắc vào giai đoạn này thật sự theo chiều hướng tốt, Vương Tử Quân là một người chồng, là người thấy rõ ràng nhất và có lợi nhất trong sự kiện này.



Những biến hóa của Mạc Tiểu Bắc làm Vương Tử Quân nghĩ đến tình cảnh hai người gặp nhau, thế là giống như tất cả tự nhiên mà thành, hai bên dần dần biến đổi, thật sự hòa hợp. Hắn nhớ đến nàng thì thường nghĩ đến hình tượng Tiểu Bảo tham ăn, hình ảnh vợ con làm cho hắn sinh ra cảm giác ấm áp, say lòng người.



Vương Tử Quân thầm nghĩ như vậy, hắn quay đầu lại nhìn thoáng qua Kim Điền Lạc, sau đó mỉm cười tiến lên đón Mạc Tiểu Bắc:



- Vợ, em sao vậy? Không cho anh đi sao?



- Tử Quân, em quên nói cho anh biết, vừa rồi em tiếp một cuộc điện thoại, Giang Tiểu Vinh bên kia đã không chào mà đi.



Sau khi nghe lời trêu chọc của Vương Tử Quân, Mạc Tiểu Bắc có hơi đỏ mặt, nàng dùng ánh mắt hờn dỗi nhìn hắn, sau đó nghiêm mặt nói.



Giang Tiểu Vinh? Vương Tử Quân chợt sững sốt, nhưng ngay sau đó hắn lại nhớ đó là người phụ nữ tìm mình để kêu oan. Hắn trầm ngâm giây lát rồi khẽ hỏi:



- Chị ấy ra đi có nhắn lại gì không?



- Để lại một tờ giấy, nói rằng sẽ tiếp tục kêu oan vì sự kiện của chồng mình.



Mạc Tiểu Bắc nói đến đây thì ngẩng đầu nhìn thoáng qua Vương Tử Quân:



- Chồng, em không quan tâm đến chuyện công tác của anh, nhưng em cảm thấy anh nên giúp đỡ người phụ nữ này.
Nhưng không gian của máy bay là có hạn, cho dù Vương Tử Quân có không muốn nghe thì những âm thanh kia cũng liên tục truyền vào trong tai. Khi hắn cúi đầu thì chợt nghe thấy nữ tiếp viên hàng không nói ra một dãy số.



Vương Tử Quân nghe mà cảm thấy dãy số kia rất quen thuộc, hắn chợt nghĩ đến số điện thoại phục vụ khách hàng ở sân bay, thế là khóe miệng chợt lộ ra nụ cười, thầm bội phục sự cơ trí của cô tiếp viên hàng không.



- Tiểu thư, tôi muốn biết nếu những lúc cô không bay, tôi làm sao để liên lạc với cô?



Người đàn ông trung niên giống như cũng khong muốn buông tha, hắn khẽ cười rồi lên tiếng hỏi thăm.



- Thật xin lỗi tiên sinh, tôi thật sự không giúp được ngài, ngoài đó ra tôi không còn phương thức liên lạc nào khác.



Nữ tiếp viên lên tiếng, sau đó nàng khẽ mỉm cười, xoay người đi lên phía trước. Chợt thấy người đàn ông kia móc một chiếc điện thoại ra nói:



- Cô gái xinh đẹp như thế này sao lại không có số điện thoại liên lạc được? Chỗ này của tôi vừa vặn có một chiếc điện thoại không dùng, tôi tặng cho cô.



Lúc này điện thoại đã phổ cập nhưng một chiếc điện thoại ít nhất cũng là ba bốn ngàn, người này ra tay hào phóng, tặng một chiếc điện thoại mà không thèm quan tâm, ít nhất cũng là kẻ có tiền.



- Cám ơn tiên sinh thương yêu, nhưng điện thoại này tôi không thể nhận được, nó trái với quy định của công ty. Nếu như ngài cảm thấy mình không muốn cầm điện thoại, có thể gửi điện thoại, chúng tôi sẽ bảo quản giúp ngài.



Người đàn ông kia lại bỏ điện thoại vào túi, Vương Tử Quân nhìn nữ tiếp viên bỏ đi mà trên mặt lộ ra nụ cười nhạt. Hà Khởi Duệ ngồi bên cạnh khẽ đưa miệng đến nói:



- Bí thư Vương, tên kia tuy có chút mất mặt nhưng ánh mắt rất tốt.