Bí Thư Trùng Sinh

Chương 779 : Sông Sâu Có Khúc

Ngày đăng: 02:21 19/04/20


Bí thư Vương, đi về phía trước chính là giao giới của huyện Dương Cương và huyện Dương Phong, chỗ này gọi là Tôn Gia Câu.



Bí thư huyện ủy huyện Dương Cương là Nhan Sĩ Tắc cung kính nhìn Vương Tử Quân ở bên cạnh rồi khẽ nói.



Thời tiết tháng chín ánh mặt trời chiếu xuốn đất như lồng hấp, đối với những người có hình thể như Nhan Sĩ Tắc, đừng nói là đi đường, dù là đứng dưới ánh mặt trời một lúc thì cũng giống như tắm hơi, toàn thân ướt đẫm.



Nếu là trước kia thì Nhan Sĩ Tắc sẽ trốn vào trong phòng làm việc rộng thùng thình của mình, thế nhưng hôm nay thì không được. Đừng nói là hôm nay mặt trời lên cao, cho dù có dao rớt xuống thì Nhan Sĩ Tắc cũng sẽ điên cuồng chạy ra. Bí thư thị ủy Vương Tử Quân đến huyện Dương Cương kiểm tra chỉ đạo công tác, hắn tất nhiên sẽ không dám chậm trễ.



Nhan Sĩ Tắc nhìn Vương Tử Quân với nụ cười nhàn nhạt trên môi, trong lòng không khỏi sinh ra cảm giác tôn kính. Vốn hắn có ý muốn dựa vào Vương Tử Quân, hơn nữa còn dựng lên công lao ở sự kiện đường sắt Mân Cô, bây giờ đã là người của Vương Tử Quân, nhưng cho dù như vậy thì hắn cũng không dám mạo phạm Vương Tử Quân.



Khi dựa vào Vương Tử Quân thì Nhan Sĩ Tắc chỉ cho rằng đó là đầu tư ngắn hạn, nhưng khi địa vị của Vương Tử Quân ngày càng vững chắc ở thành phố La Nam, Nhan Sĩ Tắc mới ý thức được bí thư Vương là cây to rễ sâu như thế nào. Cục trưởng cục công an Hà Tiến Chung là một người bá đạo và có quyền uy như thế nào trên địa bàn thành phố La Nam? Còn không phải bị bí thư áp chế cho không ngóc đầu lên được sao?



Trong huyện Dương Cương thì chủ tịch huyện Trần Minh Tuấn là người thường nhìn chằm chằm vào vị trí của Nhan Sĩ Tắc, thế nhưng bây giờ dưới uy thế của bí thư Vương thì cũng ẩn nhẫn hơn rất nhiều, ít nhất đối phương cũng không dám cứng đối cứng với mình ở hội nghị thường ủy, biết cúp đuôi làm người.



- Bí thư Vương, có lẽ không cần phải đi qua, điều này...Điều này...



Chủ tịch huyện Trần Minh Tuấn dùng ánh mắt có chút sốt ruột nhìn Nhan Sĩ Tắc, tỏ ý muốn Nhan Sĩ Tắc ngăn trở Vương Tử Quân.



Nhan Sĩ Tắc tuy hận không thể đạp cho Trần Minh Tuấn một cái ngã sấp xuống đất, thế nhưng bây giờ liên quan đến hình tượng của huyện Dương Cương trong mắt bí thư Vương, hai người bọn họ nhất định phải cùng nhau hợp tác vì lợi ích chung. Hắn biết rõ Trần Minh Tuấn muốn nói đến cái gì, hắn cũng biết vì sao đối phương không nói mà lại dùng ánh mắt xin giúp đỡ nhìn mình.



- Bí thư Vương, đường núi ở Tôn Gia Câu rất gập ghềnh khó đi, còn chưa là cầu đường rõ ràng, chúng ta đi xe thật sự rất khó.




- Chào bí thư Vương.



Vương Tử Quân bắt chặt tay hai người rồi cười nói:



- Hai anh khổ cực rồi.



Triệu Thiết Chùy nhìn gương mặt tươi cười của Vương Tử Quân, hắn cười cười nói:



- Chúng tôi không có gì khổ cực mà cảm thấy rất hổ thẹn, đã phụ lòng kỳ vọng của lãnh đạo, công tác ở Tôn Gia Câu nhiều năm, thế nhưng cũng không thể làm cho xã phát triển được, không thể làm được con đường đàng hoàng.



Nhan Sĩ Tắc khẽ nhíu mày, tuy hắn không phải rất kiêng kỵ sự việc ở huyện Dương Cương, thế nhưng hắn cũng không muốn thủ hạ của mình nói ra những chuyện mất mặt với bí thư Vương. Vẻ mặt Trần Minh Tuấn lại càng thêm khó coi, đối với hắn thì Triệu Thiết Chùy thẳng thắn phê bình giống như vạch trần mình trước mặt Vương Tử Quân, làm cho mọi người rơi vào tình huống khó khăn.



Nhưng Triệu Thiết Chùy sắp về hưu, có danh tiếng ngu ngốc và lớn gan trong huyện Dương Cương. Trước kia Trần Minh Tuấn còn chịu đựng một chút, nhưng bây giờ hắn đã hạ quyết tâm cho đối phương ở trên vị trí bí thư đảng ủy xã Tôn Gia Câu đến hết lúc về hưu mới thôi.



Vương Tử Quân không tiếp nối câu chuyện của Triệu Thiết Chùy, những ngày qua hắn đã đi đến các quận huyện nghiên cứu, trong lòng hắn đã hiểu khá nhiều về tình huống phát triển của cả thành phố La Nam. Trong thành phố La Nam không thiếu những xã như Tôn Gia Câu, hắn giải quyết vấn đề của một hai xã thì không sao, thế nhưng nếu muốn giải quyết tình huống chung này của cả thành phố, nhìn vào tình huống trước mắt thì căn bản là không thể.



- Hai vị dẫn đường, chúng ta đến xã Tôn Gia Câu xem xét tình huống. Nguồn tại http://Truyện FULL



Vương Tử Quân nói rồi leo lên xe máy kéo, nhóm người Kim Điền Lạc thấy Vương Tử Quân lên xe thì cũng kéo nhau đi theo.