Bí Thư Trùng Sinh

Chương 829 : Kẻ Tuyệt Đỉnh Đối Mặt Thiên Hạ, Vượt Biển Sâu Gặp Giao Long

Ngày đăng: 02:21 19/04/20


Bí thư ủy ban tư pháp Tống Ích Dân biết được tin tức Vương Tử Quân quay về La Nam, hắn nhanh chóng chạy đến phòng làm việc của bí thư Vương. Khi thấy Đổng Trí Tân đang ghi chép thì nở nụ cười nói:



- Trí Tân, bí thư Vương có gì bận không?



Đổng Trí Tân thấy người đến là Tống Ích Dân, thế là hắn vội vàng đứng lên nói:



- Bí thư Vương đang nói chuyện với chủ tịch Hà, tôi sẽ đi vào xem xét cho ngài.



- Không cần, không cần, bí thư Vương biết đâu đang có chuyện gì đó quan trọng cần bàn bạc với chủ tịch Hà, tôi cứ chờ ngoài này rồi nói sau.



Tống Ích Dân nói rồi ngồi xuống bên cạnh Đổng Trí Tân.



Tuy tư cách của Đổng Trí Tân cũng không kém Tống Ích Dân, thế nhưng cấp bậc hai bên vẫn cách biệt rất rõ ràng, thế là nhanh chóng rót trà cho Tống Ích Dân.



- Trí Tân, anh cũng không cần bận việc.



Tống Ích Dân tiếp nhận ly trà, hắn đặt xuống bàn rồi dùng giọng trầm ngâm khẽ nói:



- Hôm nay tâm tình của bí thư Vương là thế nào?



Đổng Trí Tân hiểu rõ những gì đang xảy ra trong vài ngày gần đây ở thành phố La Nam, hắn tất nhiên hiểu Tống Ích Dân hỏi mình như vậy rốt cuộc là vì cái gì. Sau khi suy xét mối quan hệ giữa Vương Tử Quân và Tống Ích Dân, hắn cũng không giấu diếm mà mở miệng nói:



- Tâm tình của bí thư Vương cũng không tệ.



"Tâm tình không tệ?"



Tống Ích Dân thiếu chút nữa bị đáp án của Đổng Trí Tân làm cho ngây cả người. Hắn nghĩ rằng sau khi nghe tin Diêm Học Hà tự sát thì Vương Tử Quân không tức giận vỗ bàn mắng người thì ít nhất cũng phải chau mày lại chứ? Như thế nào lại tỏ ra chẳng có việc gì, tâm tình tốt đẹp cho được?



Có phải trong sự việc này có gì đó không? Chỉ sau khoảnh khắc nhưng trong đầu Tống Ích Dân thật sự quay cuồng rất nhiều ý nghĩ, hắn cũng không tiếp tục đi theo ý nghĩ của mình mà cười nói:



- Hai ngày qua bí thư Vương bận rộn làm gì? Anh Trí Tân cũng đừng nói không thể để lộ ra cho tôi một chút nhé.



Đổng Trí Tân nhìn bộ dạng trêu tức của Tống Ích Dân ở trước mắt, trong lòng không khỏi sinh ra cảm giác đồng tình. Tống Ích Dân tuy dùng giọng điệu hiền hỏa hỏi han, gương mặt có biểu hiện rất hiền lành, hành vi thân thiết, bộ dạng giống như đồng sự cực kỳ thân mật, nhưng Đổng Trí Tân biết rõ người này đang tìm hiểu về hành tung của bí thư Vương.



- Bí thư Tống, chuyện này nói ra thì tôi cũng cực kỳ hỗ thẹn, tôi là một thư ký không xứng với chức vụ. Lần này bí thư Vương về Giang Thị chủ yếu là vì tiệc trăm ngày của con trai.




Tống Ích Dân dù biết lời này của Vương Tử Quân có tám phần khách sáo, thế nhưng hắn vẫn tỏ ra cực kỳ vui sướng. Sau khi bàn luận thêm vài câu với Vương Tử Quân, hắn nhanh chóng nói ra mục đích mình đến đây lần này:



- Bí thư Vương, anh Mễ của cục công an báo cáo với tôi, nói rằng cục công an tỉnh sắp phái tổ điều tra liên hợp xuống xem xét cái chết của Diêm Học Hà, tổ trưởng tổ điều tra là phó cục trưởng Triệu, anh xem chúng ta nên tiếp đãi thế nào đây?



- Trước kia thế nào thì bây giờ cứ như vậy, cứ thực hiện theo nếp là được.



Vương Tử Quân sờ lên trán rồi nói tiếp:



- Chúng ta chỉ cần làm tốt bản chức công tác của mình là được.



Tống Ích Dân cũng biết rõ mục đích của Triệu Quân Hạo, hắn đến đây báo cáo chủ yếu cũng là vì muốn xem thái độ của Vương Tử Quân. Tuy hắn là bí thư ủy ban kỷ luật thành phố La Nam, thế nhưng nếu không có sự giúp đỡ của Vương Tử Quân, hắn muốn gây áp lực cho Triệu Quân Hạo là một điều rất khó khăn.



Lúc này Vương Tử Quân tỏ thái độ thì Tống Ích Dân chợt hiểu ra vấn đề, hắn cười cười với Vương Tử Quân, sau đó lên tiếng:



- Bí thư nói đúng, chúng ta làm tốt công tác bản chức của mình là được.



- Bí thư Ích Dân, chuyện này nằm trong chức trách của anh, anh cần phải chú tâm xử lý một chút. Hai ngày nữa tôi sẽ đến thành phố Tam Hồ và Thiền Duyên, để cùng bọn họ thương lượng về chuyện tu sửa đường cao tốc đến Sơn Viên.



Vương Tử Quân nói rồi đứng lên đi về phía bản đồ thành phố La Nam treo trên tường cách đó không xa, sau đó dùng ngón tay vẽ lên bản đồ:



- Chỉ cần chúng ta làm xong con đường này, như vậy kinh tế thành phố La Nam sẽ chắp cánh bay cao.



La Nam là thành phố lớn nhất tỉnh Sơn Nam, thế nhưng lại là thành phố giao thông kém nhất, tuy cuối cùng cũng có đường sắt đi qua, thế nhưng đường cao tốc còn quan trọng hơn nhiều.



Tống Ích Dân biết rõ giá trị khi xây dựng đường cao tốc, biết rõ một con đường như vậy sẽ thúc đẩy cơ hội phát triển kinh tế của thành phố La Nam. Nhưng hắn biết rõ số tiền một tỷ cũng không dễ kiếm, không phải từ trên trời rơi xuống, cũng đừng mong trên tỉnh sẽ rót ngân sách xuống. Lúc này trong tỉnh còn có vài thành phố đồng bằng chưa có đường cao tốc, vì sao lại phải bỏ tiền ra làm đường cao tốc cho một thành phố đường xá địa hình khó khăn như thế này?



- Bí thư Vương, tôi cảm thấy muốn thay đổi tình huống giao thông của thành phố thì chúng ta phải đi từng bước, đường cao tốc nên trì hoãn một chút, không bằng chúng ta sửa tỉnh lộ nối liền La Nam với Tam Hồ trước cái đã.



Tống Ích Dân không phải là người đầu tiên cho ra ý kiến đề xuất như thế này, hơn nữa Vương Tử Quân cũng biết Tống Ích Dân là vì muốn tốt cho mình. Với tài chính của thành phố La Nam, không thể làm được đường cao tốc, thế nhưng sửa tỉnh lộ đến Tam Hồ thì hoàn toàn có thể. Nhưng nếu làm như vậy thì tình hình tài chính của thành phố La Nam sẽ rất căng thẳng, sẽ càng như trứng chọi đá, cất bước khó khăn.



- Bí thư Ích Dân, tôi xây dựng đường cao tốc La Nam Sơn Viên cũng không phải dùng tiền của thành phố.



Vương Tử Quân trầm ngâm một chút rồi bắt đầu nói ra ý tưởng xây dựng đường cao tốc. Thật ra ý nghĩ này cũng không phải là gì quá mới mẻ hay thần kỳ vào đời sau, dù sao thì hình thức BOT* này đã được thực tế chứng minh là hoàn toàn có thể thao tác tốt.