Bí Thư Trùng Sinh

Chương 850 : Gặt Hái Thành Công

Ngày đăng: 02:22 19/04/20


Khi hai người Vương Tử Quân đang nói chuyện với nhau thì một đoàn người mặc trang phục trắng từ sân khấu đi xuống, khi nhóm người này đi xuống, những người vốn tốp năm tốp ba nói chuyện với nhau ở bên dưới cũng đưa mắt nhìn đến.



- Đây không phải là tổng giám đốc Quan sao? Không phải còn chưa đến giờ à? Thế sao lại xuống rồi?



Một người đứng bên cạnh Vương Tử Quân chợt mở miệng hỏi đồng bạn của mình.



- Còn phải hỏi nữa sao, tất nhiên là đón khách quý rồi.



Đồng bạn của người kia là một người đàn ông hơn bốn mươi tuổi, hắn chợt cười nói:



- Cũng không biết ai lại có thể diện như vậy, đáng để cho tổng giám đốc Quan Lục Phát đi ra nghênh đón như vậy.



Người đàn ông vừa rồi mở miệng chợt có chút trầm ngâm, sau đó mới nói:



- Là bí thư Trần hay chủ tịch Lý sao?



- Sẽ không, những bữa tiệc sinh nhật thế này thì hai vị lãnh đạo kia sẽ không đến tham gia, tôi thấy có lẽ đây là một đối tác làm ăn cực kỳ quan trọng nào đó.



Vương Tử Quân nghe những âm thanh như vậy thì không khỏi đưa mắt nhìn ra cửa. Trong bữa tiệc mừng thế này thì Vương Tử Quân và Trì Kim Đồ chỉ là hai người khách bình thường, đám người nơi đây căn bản sẽ không biết hai người bọn họ, hơn nữa bọn họ cũng không có gì thú hú ánh mắt mọi người.



- Anh xem, ai đi bên cạnh Quan đại tiểu thư vậy?



- À, đó chính là tổng giám đốc Lữ Chinh Bình của tập đoàn Huyền Lục, hèn gì tổng giám đốc Quan tự minh xuống nghênh đón. Tôi nghe nói hai nhà bọn họ cố ý liên hợp, giám đốc Quan càng muốn nhận tổng giám đốc Lữ làm con rể của mình.



- Phải không vậy? Đây thật sự là một chuyện rất lớn đấy.



- Anh bạn, chúng ta có quan hệ thế nào, tôi còn lừa anh sao? Đi, theo tôi đi chào hỏi, trước kia tôi có hợp tác qua với tập đoàn Huyền Lục, cũng từng gặp mặt tổng giám đốc Lữ, nếu không đến chào hỏi cũng không hay.



- Thoi đi, anh mà cũng gọi là hợp tác sao? Chỉ là nhận chút cặn bã bánh mì từ trong tay người ta mà thôi, cũng chẳng có gì to tát. Thế nhưng như vậy cũng tốt, mọi người tiếp xúc nhiều mới quen mặt, như vậy sau này tập đoàn Huyền Lục có công trình gì tốt thì chúng ta sẽ cùng nhau đầu tư vào một chút.
- Bố, cũng không phải chuyện gì lớn, bố nói đến ở đây làm gì?



Quan Lục Phát nhìn bộ dạng làm nũng của con gái, lão đành phải thu lại những lời muốn nói vào bụng. Dù sao Lữ Chinh Bình còn chưa phải con rể của lão, thế cho nên những lời như vậy cũng không quá phù hợp.



Lữ Chinh Bình thoát khỏi cửa ải này, trong lòng không khỏi thở dài một hơi. Hắn đưa mắt nhìn Quan đại tiểu thư đang nhìn trộm mình, định nói lời cảm tạ thì chợt nghe thấy có người lên tiếng:



- Giám đốc Lữ, không ngờ trùng hợp như vậy.



Những câu nói giả vờ giống như ngẫu nhiên gặp mặt thế này thì thật sự là Lữ Chinh Bình đã nghe không biết bao nhiêu lần, nhưng lúc này nghe được câu nói của đối phương thì ánh mắt hắn chợt lóe lên tinh quang.



"Tại sao hắn lại ở chỗ này?"



Khi Lữ Chinh Bình đang cố gắng làm cho mình trấn tĩnh lại, Vương Tử Quân với nụ cười tươi rói đã đi đến bên cạnh. Vương Tử Quân khẽ đưa tay ra bắt chặt tay của Lữ Chinh Bình, sau đó hắn cười nói:



- Thật không ngờ gặp mặt tổng giám đốc Lữ ở chỗ này, thật sự là quá vinh hạnh.



Lữ Chinh Bình thầm suy đoán nguyên nhân Vương Tử Quân xuất hiện ở chỗ này, trong miệng lại vừa cười vừa nói:



- Bí thư Vương, địa cầu thật sự không nhỏ, không ngờ lại gặp ngài ở chỗ này.



Vương Tử Quân nghe được câu nói mất vui của Lữ Chinh Bình, hắn cười cười nói:



- Giám đốc Lữ thật sự quá khách khí rồi.



Vương Tử Quân nói rồi đưa mắt nhìn hai cha con Quan Lục Phát:



- Chào tổng giám đốc Quan, chúc mừng, chúc mừng, tôi là Vương Tử Quân của thành phố La Nam tỉnh Sơn Nam.