Bí Thư Trùng Sinh
Chương 859 : Quyền Thế Là Lực Lượng, Tri Thức Là Nội Hàm
Ngày đăng: 02:22 19/04/20
Vương Tử Quân và Sở Cẩm Thu đều là bí thư thị ủy, thế nhưng Lâm Trường Công là người có lý lịch dày hơn, vì vậy ba người đi song song thì Lâm Trường Công sẽ đi trước một chút. Nhưng lúc này Lâm Trường Công lại vung tay mời Vương Tử Quân.
Tình huống lúc này không những đại biểu cho Vương Tử Quân là người đi đầu, hơn nữa Lâm Trường Công còn muốn đặt Vương Tử Quân lên vị trí quan trọng.
Vương Tử Quân nhìn vẻ mặt ngưng trọng của Lâm Trường Công, hắn vội vàng trầm giọng nói:
- Bí thư Lâm, mời ngài đi trước.
- Bí thư Vương, tôi biết ngài tôn trọng tôi, thế nhưng hôm nay mời anh đi trước.
Lâm Trường Công nói đến đây thì đưa mắt nhìn Sở Cẩm Thu:
- Bí thư Sở, anh nói xem có đúng như vậy không?
Sở Cẩm Thu khẽ gật đầu nói:
- Bí thư Lâm nói đúng, bí thư Vương, anh phải để cho chúng tôi đạt thàn ước nguyện một lần, nếu không chúng tôi là những người ngồi ở nhà ăn trái cây cũng rất mất mặt.
Tuy Sở Cẩm Thu biểu hiện giống như đang nói đùa, thế nhưng lại nói ra những lời thực chất. Hai người bọn họ thật sự không thể nào yên tâm thoải mái hưởng thụ trước mặt Vương Tử Quân, dù sao thì Vương Tử Quân cũng là người đi đầu trong hạng mục đường cao tốc lần này, do Vương Tử Quân bày ra phương án, cũng là người chứng thực.
Vương Tử Quân nhìn bộ dạng chân thành của hai người Lâm Trường Công và Sở Cẩm Thu với mình, hắn chợt cười lớn, nếu như mình còn cố ý khiêm nhường, rõ ràng là quá làm kiêu. Thế cho nên hắn mới cười nói:
- Cám ơn hai vị lãnh đạo đã cổ động, tôi từ chối cũng bất kính, nhưng tôi phải nói rõ ràng với hai vị, chỉ một lần này mà thôi, cũng không có lần thứ hai.
Lâm Trường Công nghe lời nói đùa của Vương Tử Quân thì cười ha hả nói:
- Cũng sẽ có lần thứ hai, chỉ cần bí thư Vương tiếp tục giúp thành phố Tam Hồ có được một hạng mục như thế này, tôi cảm thấy càng có nhiều lần càng tốt.
Xe đã chờ sẵn bên ngoài, Vương Tử Quân lên xe của mình, hắn nói với Tống Ích Dân:
- Bí thư Ích Dân, anh lên xe của tôi.
- Bí thư Vương, nhanh nhất cũng phải hơn ba giờ.
Lái xe đã đi theo Vương Tử Quân khá lâu, lại không được bí thư Vương gật đầu thừa nhận, thế cho nên nói chuyện rất căng thẳng.
Vương Tử Quân khẽ gật đầu, hắn mệt mỏi dựa lưng lên ghế. Hai sự kiện hội nghị xúc tiến thương mại và Trịnh Khiếu Nam bỏ trốn liên tục xuất hiện trong đầu Vương Tử Quân, hắn phải đến tham gia hội nghị xúc tiến thương mại, dù là chống đỡ mặt mũi cho thành phố Đông Bộ, thế nhưng đây không phải là cơ hội sao?
La Nam tuy không phải là thành phố phát triển kinh tế, thế nhưng lại có tài nguyên, có hạng mục đường sắt Mân Cô và đường cao tốc Sơn La, đây sẽ là cơ hội tốt để kêu gọi đầu tư. Từ khi nhận chức đến nay thì Vương Tử Quân đã đi một vòng quanh thành phố La Nam, hắn đã hiểu rõ tình huống các huyện trong thành phố.
Lúc này thành phố La Nam muốn phát triển thì phải có giao thông, còn phải phát triển những sản nghiệp nuôi trồng chính để thúc đẩy thành phố phát triển. La Nam là thành phố phần lớn diện tích là vùng núi, lúc này thành phố chỉ có hai con đường, một là khai thác tài nguyên khoáng sản, hai là phát triển du lịch sinh thái.
Khai phá tài nguyên có lợi ích rất rõ ràng, nhưng nếu làm không nghiêm thì rõ ràng sẽ nguy hại rất lớn. Nhưng nếu không đi theo con đường này, muốn phát triển thành phố La Nam cũng chỉ còn cách khai phá du lịch.
Con đường đẩy mạnh phát triển du lịch cũng không dễ đi, thành phố La Nam không có nhiều văn hóa, nếu muốn tạo thành một trung tâm du lịch nổi tiếng thì tuyệt đối không dễ dàng gì. Cũng may Vương Tử Quân đã có tính toán ở phương diện này, thế cho nên hắn cảm thấy hội nghị xúc tiến thương mại lần này là một thời cơ rất tốt.
Có câu tri thức là lực lượng, nhưng Vương Tử Quân chợt có ý nghĩ xấu xa, bây giờ câu nói kia xem như đã lạc hậu rồi. Ví dụ như vào thời đại tin tức như thế này, tin tức mới là lực lượng; trong quan trường thì quyền lực mới là lực lượng, tri thức chỉ có thể coi là chút nội hàm mà thôi.
Trong đầu Vương Tử Quân lóe lên những ý nghĩ như vậy, hắn không khỏi nhớ đến cuộc điện thoại mà Nhan Sĩ Tắc gọi cho mình vài ngày trước. Tổ làm phim Thiên Kiếm Vấn Tình đã tiến vào chiếm giữ núi Cô Yên Sơn, theo như những gì Nhan Sĩ Tắc phản ánh, tổ làm phim rất hài lòng với tình huống của Cô Yên Sơn.
Vương Tử Quân nghĩ đến núi Cô Yên Sơn thì hình ảnh Trịnh Khiếu Nam lại hiện lên trong lòng. Tuy hắn chỉ nghe báo cáo của Tống Ích Dân, thế nhưng dù là ai nghe cũng biết rõ nếu không có người tiếp ứng, chỉ sợ Trịnh Khiếu Nam khó thể chạy trốn, thậm chí là phải có người mật báo mới xong.
Dù Vương Tử Quân đã đưa Mễ Hoa Lâm lên vị trí cục trưởng cục công an, thế nhưng cục công an thành phố La Nam cũng là địa điểm mà người ta kinh doanh lâu năm, dù Mễ Hoa Lâm có được sự giúp đỡ của Tống Ích Dân, nếu muốn hoàn toàn khống chế đại cục trong tay thì cũng cần thời gian.
Vương Tử Quân nên nắm nguyên tắc nào với vụ án Trịnh Khiếu Nam bỏ chạy? Hắn suy nghĩ rồi chợt cảm thấy hơi rượu bốc lên, thế là chỉ một lát sau hắn đã dựa lưng lên ghế ngủ say sưa.
...
Lúc này khu nhà dành cho nhân viên nhà máy phân hóa học ở phía tây thành phố La Nam đèn đuốc sáng trưng, tuy nhà máy phân hóa học đã sớm đóng cửa nhưng công nhân của nhà máy vẫn sinh hoạt nơi này. Đây chính là một khu nhà có niên đại những năm tám mươi, khi nhà máy phân hóa học đang phát triển hưng thịnh thì tòa nhà ba tầng này có trên trăm công nhân nhà máy.
Nhưng khi chính sách bất động sản thay đổi, đám người đến khu dân cư này ở lại cũng dần phức tạp. Dù cư dân vẫn chủ yếu là công nhân nhà máy phân bón hóa học, thế nhưng cũng có không ít người khác mua căn hộ và ở lại chỗ này.