Bí Thư Trùng Sinh
Chương 876 : Thắng Bại Như Thăng Bằng Trên Dây
Ngày đăng: 02:22 19/04/20
Núi xanh mờ ảo giống như một bứa tranh được cuộn tròn, người ta nhìn vào mà cảm thấy mê say, khi cô gái mặc cổ trang bay lượn thì hình ảnh liên tục được truyền đi.
Cô gái mặt trang phục cổ trang có gương mặt xinh đẹp thoát tục, nàng đang bay trong mây, lúc này giống như là một nàng tiên trong mắt mọi người, có khí thế tung hoàn thiên địa.
- Hỏi thế gian tình là gì làm cho đôi lứa phải xa rời nhau.
Một tiếng ca khẽ vang lên, ngay sau đó trên màn hình lớn chợt xuất hiện bốn chữ:
- Thiên Kiếm Vấn Tình.
Bốn chữ này xuất hiện và biến mất rất nhanh, chỉ là sau khoảnh khắc thì chợt ẩn chợt hiện, ngay sau đó là một đạo quan cực kỳ có hương vị cổ xưa xuất hiện trên màn hình.
Cô gái mặc cổ trang khẽ đi đến cổng Tam Thanh Quan trên Cô Yên Sơn trong tiếng nhạc nhẹ nhàng, khi cô gái kia đi vào Tam Thanh Quan, màn hình biến thành màu đen và dần biến mất.
Biến hóa đột nhiên kia có thể nói là đã đủ rung động, thậm chí còn làm cho người ta rung động hơn đoạn quảng cáo thuốc bổ thận vừa rồi xuất hiện trên màn hình. Nhưng khi rất nhiều người say đắm trong cảnh đẹp trên màn hình, đám nhân viên công tác của chính quyền tham gia hội chợ lần nầy lại có chút thẫn thờ.
Đây là hội chợ xúc tiến thương mại, sao lại có hình ảnh như vậy? Tuyên truyền như thế không phải đã lộn chỗ đấy chứ?
Đám nhân viên chính quyền chỉ có thể thầm nghĩ như vậy, lú này đám người phó chủ tịch Lưu ở gần màn hình nhất lại đưa mắt nhìn Vương Tử Quân.
Vương Tử Quân vẫn bình tĩnh đứng nơi đó, hắn đã từng xem qua đoạn phim này, hắn biết rõ nghi vấn của lãnh đạo sẽ được giải đáp ngay mà thôi.
Quả nhiên khi có người chuẩn bị mở miệng chất vấn Vương Tử Quân, trên màn hình chợt xuất hiện một hàng chữ, có câu nói cảm ơn thành phố La Nam tỉnh Sơn Nam đã cung cấp cho đoàn làm phim những cảnh quay tuyệt đẹp ở núi Cô Yên Sơn.
Tuy chỉ là vài chữ nhưng lại nói rõ tất cả, cảnh kia là thật, làm cho mọi người biết tất cả hình cảnh như thơ vừa rồi là thật, địa điểm chính là Cô Yên Sơn.
Đám người tham gia hội chợ triển lãm lần này đều cảm thấy ngứa ngáy, một hành vi bất thình lình như vậy căn bản sẽ cho ra hiệu quả quảng cáo khó thể đo lường. Hơn nữa lãnh đạo sẽ ghi nhớ hơn nhiều so với anh đứng ra mở miệng nói này nói nọ. Còn ấn tượng tốt sẽ đưa đến điều gì, căn bản khó thể đo lường được.
Khi nhiều người dùng ánh mắt hâm mộ vô hạn chờ vòng nguyệt quế của thành phố La Nam rơi vào trong tay mình, Lý Quý Niên đứng ở bên cạnh Vương Tử Quân lại nhớ đến thân phận chủ tịch thành phố của mình ở La Nam, hắn hận không thể đứng ra lên tiếng thay cho Vương Tử Quân. Dưới ánh mắt của mọi người, Vương Tử Quân bình thản đáp lời Trần Bình Tuấn:
- Giám đốc Trần, tôi thật sự cảm động với lời đề nghị đầy thịnh tình của anh, nhưng đầu tư có nguy hiểm, cần phải cực kỳ cẩn thận. Tôi cảm thấy giám đốc Trần nên đi đến thực địa khảo sát, sau khi xem xét rõ ràng phong cảnh Cô Yên Sơn thì hãy nói đến mức đầu tư.
Vương Tử Quân nói không nhiều nhưng lại giống như ném ra một quả bom tấn làm nổ tung ánh mắt mọi người. Đám người tham gia hội chợ lần này cũng không phải kẻ ngốc, bọn họ xem xét kỹ càng lời nói của Vương Tử Quân, có thể thấy rõ ý nghĩa như thế này: Đừng tưởng lời nói của Vương Tử Quân rất khách khí mà tưởng bở, thực tế Trần Bình Tuấn bỏ vốn không đủ, bây giờ chúng tôi không hợp tác với anh.
Một miếng bát ngọt lớn lại bị Vương Tử Quân đẩy đi, hành động này không khỏi làm cho đám lãnh đạo tỉnh Sơn Nam cảm thấy cực kỳ kinh ngạc, thế nhưng dù là khách tham dự hội chợ lần này cũng cảm thấy cực kỳ khó tưởng. Dù sao thì bí thư Vương cũng phải cần một thành tích để tô đậm cho chính mình.
Trần Bình Tuấn là một người có thâm niên đầu tư, hắn đã nhiều lần có liên hệ với đám quan viên chính quyền. Sau khi xem xét cảnh trí ở Cô Yên Sơn thông qua đoạn phim giới thiệu của Thiên Kiếm Vấn Tình, thần kinh mẫn cảm nói cho hắn biết: Đây là một hạng mục đầu tư hái ra tiền. Vì vậy hắn mới chọn thời gian phù hợp, địa điểm phù hợp, lời nói phù hợp để ném ra yêu cầu đầu tư của mình.
Trần Bình Tuấn cảm thấy một hấp dẫn lớn như vậy thì khó ai cản nổi, dù sao tình huống này sẽ làm cho Vương Tử Quân nổi danh trong tỉnh, càng làm cho lãnh đạo tỉnh nở mày nở mặt.
Nhưng Vương Tử Quân lại từ chối, từ chối rất ngắn gọn và rõ ràng. Trần Bình Tuấn thật sự không cam lòng, hắn không khỏi đưa mắt nhìn Vương Tử Quân.
Vương Tử Quân nở nụ cười, lúc này nụ cười trên mặt hắn nhìn có vẻ bình thản và chân thành, thế nhưng Trần Bình Tuấn lại nhìn thấy bên trong nụ cười nhạt kia là sự tự tin vô hạn.
Trần Bình Tuấn nhìn nụ cười nhạt của Vương Tử Quân, hắn chuẩn bị tăng thêm hai chục triệu, thế nhưng sau đó lại nuốt lời vào bụng. Hắn thầm hiểu, nếu như mình chỉ bỏ vào hai chục triệu thì căn bản không thể nào đả động được người kia. Thế nhưng nếu đầu tư quá nhiều thì hắn căn bản lại sinh ra cảm giác dao động.
Trần Bình Tuấn có chút trầm ngâm, sau đó trầm giọng nói:
- Cứ xử lý theo lời bí thư Vương, nhưng tôi hy vọng quý thành phố có thể cho người dẫn đường, cùng với tôi đến thăm núi Cô Yên Sơn.
- Phương châm kêu gọi đầu tư của thành phố chúng tôi chính là dùng hành động để chứng minh, lãnh đạo ban ngành thành phố La Nam tình nguyện cúc cung tận tụy vì nhà đầu tư. Hoan nghênh giám đốc Trần đến thành phố La Nam, cũng hoan nghênh mọi người đến thành phố La Nam thăm thú.
Vương Tử Quân bắt tay Trần Bình Tuấn rồi khẽ cười nói.