Bí Thư Trùng Sinh

Chương 910 : Anh chính là món rau trộn

Ngày đăng: 02:22 19/04/20


Sau khi Vương Tử Quân đến thành phố La Nam nhận chức, trong thể chế quan trường thành phố La Nam có truyền ra rất nhiều chuyện lý thú. Tạm thời chưa xét đến phương diện đúng hay sai, mỗi sự kiện đều cực kỳ có cá tính.



Nghe nói có một lần mở hội nghị chuyên đề với các vị lãnh đạo đơn vị ban ngành, không có quá nhiều người đến tham gia. Đến giờ họp thì Vương Tử Quân ngồi xuống ghế nhìn một vòng khắp chung quanh, sau đó hắn cười hỏi:



- Thư ký trưởng Kim, phương diện thông báo hội nghị như thế nào? Không phải đã nói các vị lãnh đạo đơn vị ban ngành phải đến tham gia sao? Thế nào tôi lại thấy toàn các vị cấp phó như thế này?



Kim Điền Lạc sờ sờ đầu, hắn nở nụ cười làm lành nói:



- Điều này...



Vương Tử Quân không chờ Kim Điền Lạc nói tiếp, hắn lên tiếng:



- Có một kỷ luật vốn không cần phải tuyến bố, hôm nay tôi nhắc lại. Thị ủy đã cho ra thông báo rõ ràng về hội nghị, tất cả các đơn vị ban ngành đều phải đến tham gia hội nghị theo đúng như thông báo. Mong các vị cấp phó ở đây chú ý, bây giờ các anh rút đi, tôi cho các anh hai mươi phút, các anh phải liên hệ với lãnh đạo của mình, hai mươi phút sau tôi sẽ tiếp tục mở hội nghị. Sau này hễ thị ủy tổ chức hội nghị, nếu như lãnh đạo đơn vị không có mặt ở nhà, như vậy muốn cấp phó đến tham gia thay mình phải báo cáo và nhân được sự đồng ý của thị ủy.



Không gian vốn xôn xao chợt lạnh ngắt như tờ, vài vị cấp phó tỏ ra mất tự nhiên, mọi người đưa mắt nhìn nhau, sau dó đứng lên đi ra ngoài phòng. Nguồn tại http://Truyện FULL



Những lãnh đạo đứng đầu đơn vị dã nhanh chóng đến trình diện, sau đó nhanh chóng ngồi xuống. Vương Tử Quân thấy mọi người đã đến đủ, thế là ngẩng đầu lên nói:



- Các anh ngồi ở phía sau làm gì? Là sợ tôi ăn thịt các anh, hay là muốn phân biệt rõ giới hạn với tôi? Tất cả nhanh chóng lên phía trước ngồi cho tôi.



Mọi người lại tranh thủ tiến lên ngồi ở những hàng ghế đầu, Vương Tử Quân nói tiếp:




Dựa theo nguyên tắc pháp luật sao? Sự thật thì cuộc sống nào có đơn giản như vậy? Trương Hợp Tuân thầm cười lạnh, thế nhưng hắn vẫn gật đầu cười nói:



- Bí thư Vương nói đúng, sao tôi lại không nghĩ ra điều này nhỉ?



Hai người nói cười vài câu, sau đó đi đến bên ngoài phòng họp. Lúc này đám nhân viên công tác đang bận rộn di chuyển những vật dụng dành cho hội nghị thường ủy, khi thấy hai người đi vào thì bọn họ nhanh chóng cung kính cúi người chào hỏi.



Vương Tử Quân khẽ gật đầu với đám nhân viên công tác, khi hắn chuẩn bị bước vào phòng thì thấy trưởng phòng tổ chức thị ủy Tôn Chiêu Hi đi từ bên kia đến. Tôn Chiêu Hi đi cũng không nhanh, khi thấy Vương Tử Quân thì hắn có chút chần chừ, sau đó đi đến khẽ chào hỏi:



- Bí thư Vương.



- Trưởng phòng Tôn, chúng ta cùng nhau vào thôi.



Vương Tử Quân khẽ gật đầu với Tôn Chiêu Hi, sau đó dùng giọng tươi cười nói.



Tôn Chiêu Hi lần này vốn đã đi đến sớm, thế nhưng đi đường lại phát hiện mình quên mang theo vài món, vì vậy quay về phòng làm việc của mình. Hắn thật sự không ngờ lại gặp Vương Tử Quân ở ngay trước cửa phòng họp thường ủy.



Nói thật thì hai ngày qua tâm tình của Tôn Chiêu Hi thật sự không tốt, ngoài phương diện điều chỉnh nhân sự, điều làm hắn phiền lòng nhất là con trai Tôn Tĩnh Viễn. Dù con trai phạm phải sai lầm không thể tha thứ, thế nhưng máu mủ tình thân căn bản là không thể nào xóa đi được, hắn sao có thể yên tâm cho được?



Dù lúc này Tôn Chiêu Hi còn chưa biết con trai Tôn Tĩnh Viễn đã cùng Trịnh Khiếu Đống làm ăn lớn như thế nào, nhưng nhìn vào biểu hiện của con trai, hắn biết con mình ném vào một số tiền không nhỏ.