Bí Thư Trùng Sinh

Chương 948 : Ngoài sáng một bình hoa, trong tối một cây đao

Ngày đăng: 02:23 19/04/20


Khi Vương Tử Quân nói đùa với con trai thì đã là bảy giờ tối, hắn đã quen xem thời sự vào giờ này, thế là nhanh chóng mở tivi.



- Hành trình Cô Yên Sơn lần này thật sự cho tôi ấn tượng quá sâu sắc, tôi đảm bảo sau này sẽ không bao giờ làm như vậy, làm hại bạn bè và người thân phải lo lắng.



Khi chương trình thời sự sắp kết thúc, chợt xuất hiện hình ảnh khu căn cứ Cô Yên Sơn, một tên thanh niên đang cầm micro trầm giọng nói.



- Ngài có hối hận vì hành vi tự tiện vào núi của mình không?



Tiểu tử nghe rõ vấn đề của phóng viên, đầu tiên hắn có chút do dự, sau đó trừng hai mắt nói:



- Hối hận thì hối hận, thế nhưng tôi lại được thấy cảnh sắc tươi đẹp, cảm thấy rất đáng giá. Tôi thật sự hy vọng khu du lịch Cô Yên Sơn nhanh chóng được đầu tư khai phá, nơi đây thật sự là tiên cảnh nhân gian.



Nữ phóng viên giống như có chút bất ngờ vì câu trả lời của người thanh niên kia, nhưng chương trình thời sự cũng không có nhiều thời gian cho nàng phỏng vấn, dù sao thì thời gian cũng có hạn, không thể nào dành cho một người được. Lúc này bản tin sắp kết thúc, sau lưng biên tập viên là cảnh đẹp như tranh vẽ, nàng dùng giọng vui sướng nói:



- Hoạt động cứu hộ mười ba người bị lạc ở Cô Yên Sơn đã kết thúc, mười ba người được cứu hộ an toàn, bọn họ lạc đường trong núi, được một nhóm cứu hộ đưa ra ngoài. Những hình ảnh sau lưng tôi đến từ tay một trong số mười ba người đã lạc đường trên dãy Cô Yên Sơn.



Vương Tử Quân nhìn bức tranh đẹp như tiên cảnh, trong lòng không khỏi sinh ra cảm giác hướng đến, thật sự quá đẹp.



- Tút tút tút.



Tiếng chuông điện thoại vang lên, Vương Tử Quân bấm nút nghe, chợt thấy đầu dây bên kia vang lên âm thanh hưng phấn:



- Bí thư Vương, anh có xem bản tin thời sự chứ, tôi thấy hình ảnh trong đó quá đẹp.



Vương Tử Quân có thể nghe ra đó là âm thanh của giám đốc công ty Đông Du, hắn cười cười nói:




Hào Nhất Phong cũng không phản bác, lão rót rượu ra ly, cũng không dùng ly rượu nhỏ của khách sạn, dùng mộ chiếc ly thủy tinh lớn. Lão rót cho Dương Độ Lục nửa ly, lại rót cho mình một ly đầy.



Có rượu là có chất xúc tác, bây giờ uống rượu ôn lại chuyện cũ, tất nhiên sẽ càng thêm có hương vị. Hào Nhất Phong uống nửa ly rượu của mình, sau đó cười cười nói:



- Lãnh đạo, ngài đến tỉnh Sơn Nam nghiên cứu khảo sát, tôi thật sự có chút kích động, chỉ sợ không làm tốt công tác thì lại bị ngài phê bình.



- Cậu còn sợ tôi phê bình? Năm xưa không sợ, bây giờ lại sợ sao?



Gương mặt Dương Độ Lục cũng có hơi đỏ, nhưng ánh mắt vẫn sáng rực có thần.



Hào Nhất Phong cười hì hì, không nói gì, lão nâng ly rượu lên cụng với Dương Độ Lục. Lúc này Dương Độ Lục nhấp một ngụm, sau đó cười nói:



- Lần này tôi đến tỉnh Sơn Nam mà có rất nhiều cảm khái, hai năm không đến mà biến hóa rất lớn, đặc biệt là thành phố Sơn Viên, càng ngày càng khác biệt.



- Nhìn vào những biến đổi ở tỉnh Sơn Nam, thật sự có thể thấy được thành tích của các cậu ở nơi này là thế nào.



Dương Độ Lục nói đến đây thì chuyển ánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ:



- Đặc biệt là hiện trạng thành phố La Nam, thật sự rất tuyệt.



Hào Nhất Phong nghe Dương Độ Lục nhắc đến thành phố La Nam thì khẽ đặt ly rượu xuống. Lão nhìn thấy rất rõ ràng sự phát triển của thành phố La Nam vào thời gian gần đây. Tuy nếu so sánh với dĩ vãng thì thành phố La Nam nhìn qua giống như không thay đổi gì lớn, nhưng cảm giác vui vẻ làm giàu thật sự là ai cũng có thể cảm nhận được vào lú này.



Trước khi Vương Tử Quân đến nhận chức ở thành phố La Nam, Hào Nhất Phong không phải chưa đến thành phố La Nam để khảo sát xem xét. Đây là địa phương phát triển kém nhất tỉnh Sơn Nam, thật sự làm khổ các vị lãnh đạo tỉnh ủy, ai cũng muốn tìm ra hướng phát triển cho thành phố này.