Bí Thư Trùng Sinh
Chương 990 : Ôm chặt đùi, nắm vững hậu trường
Ngày đăng: 02:23 19/04/20
Lâm Trạch Viễn nghe câu trả lời vô sỉ của Vương Tử Quân, thế là khẽ vung tay vỗ lên đầu Vương Tử Quân, trong miệng cười nói:
- Tiểu tử thối, chỉ biết mở miệng nói đùa, tôi đang nói những lời thật sự cầu thị với cậu đấy.
Vương Tử Quân cũng không dám tiếp tục nói giỡn, hắn trầm ngâm giây lát rồi nói:
- Chú Lâm, Ma Đô là trung tâm kinh tế của quốc gia, chú được điều động đến nắm công tác ở Ma Đô, tất nhiên phải là người có năng lực mạnh mẽ ở phương diện phát triển kinh tế. Nhưng cháu cảm thấy chú nên đề cao trình độ cuộc sống của nhân dân thành phố Ma Đô, đề cao phương diện khơi gợi mở ra hạnh phúc cho nhân dân Ma Đô.
Lâm Trạch Viễn hỏi Vương Tử Quân cung là có ý khảo nghiệm, nhưng nghe được hai câu cuối của Vương Tử Quân, vẻ mặt lão chợt trở nên ngưng trọng. Đề cao cuộc sống và hạnh phúc của nhân dân, nói thì dễ nhưng làm rất khó.
- Cậu nói xem nên đẩy mạnh cuộc sống hạnh phúc cho nhân dân từ phương diện nào?
Lâm Trạch Viễn nhìn Vương Tử Quân, hắn trịnh trọng hỏi thăm.
Đầu có Vương Tử Quân nhanh chóng xoay chuyển, trong lòng nghĩ đến quá trình phát triển của thành phố Ma Đô trong kiếp trước.
Nếu là kiếp trước thì những thứ như thế này xem ra khá mất trật tự, nhưng Vương Tử Quân cũng không còn là một người vào thời điểm kiếp trước, chìm nổi quan trường nhiều năm cũng đủ làm cho hắn cho ra những lời giải thích của riêng mình. Thế cho nên những lời hắn nói ra vào lúc này không khỏi làm cho hai mắt Lâm Trạch Viễn phải tỏa sáng, sinh ra cảm giác bừng tỉnh.
- Ý kiến phát triển một thành phố quốc tế là không tồi, thế nhưng những điều ước định như vậy với bất động sản có phải là quá cao rồi không?
Lâm Trạch Viễn cầm chai rượu lên rót đầy ly cho Vương Tử Quân, sau đó mới khẽ nói.
- Chú Lâm, khi quốc gia càng đẩy mạnh công tác thành thị hóa, sẽ có rất nhiều dân chúng chạy về phía thành phố lớn, giá cả bất động sản sẽ ngày càng tăng chóng mặt. Đặc biệt là trong những thành phố lớn, nếu muốn làm cho nhân dân có cuộc sống hạnh phúc, như vậy việc đảm bảo nhà ở là vấn đề cực kỳ cấp bách.
Vương Tử Quân cụng ly với Lâm Trạch Viễn rồi cười tủm tỉm nói.
Lâm Trạch Viễn rất tán thưởng thái độ của Vương Tử Quân, lão nâng ly lên khẽ cụng với hắn, sau đó cười nói:
- Tôi có một người bạn vài ngày nữa sẽ đến tỉnh Sơn Nam nhận chức, cậu có chuyện gì có thể đến tìm gặp anh ấy.
- Vâng, cháu nhớ kỹ rồi, chú Lâm.
Vương Tử Quân nâng ly lên cụng với Lâm Trạch Viễn, hai người nhanh chóng uống cạn.
- Cốc cốc cốc.
Khi hai người đang nói chuyện vui vẻ, bên ngoài chợ vang lên tiếng gõ cửa. Lâm phu nhân vừa đật một dĩa gà xé phay lên bàn, thế là vừa khuyên Vương Tử Quân ăn nhiều một chút vừa đi ra cửa.
- Chúc chị năm mới vui vẻ hạnh phúc.
Giọng nói quen thuộc từ bên ngoài truyền vào, Vương Tử Quân nghe được âm thanh này đầu tiên là sững sờ, sau đó lập tức nở nụ cười, vì giọng nói này quá quen thuộc, chính là của bố hắn, Vương Quang Vinh.
- Quang Vinh, lúc này thời tiết khá lạnh, mau vào trong phòng. Anh đến rất đúng lúc, con trai bảo bối nhà anh đagn uống rượu với anh Lâm ở bên trong.
Lâm phu nhân rất quen thuộc Vương Quang Vinh, tất nhiên bà sẽ không khách khí, bọn họ vừa đóng cửa lại vừa cười nói với Vương Quang Vinh.
Vương Quang Vinh cũng không phải đến một mình, sau lưng còn có Vương Giải Phóng. Lão định để ngày mai đến chúc tết Lâm Trạch Viễn, thế nhưng Vương Giải Phóng nói ngày mai có quá nhiều người, hơn nữa nhà bí thư Lâm chỉ có hai người, cũng không quá náo nhiệt, không bằng bây giờ đi sang góp vui.
Vương Quang Vinh hiểu rõ tâm tư của em trai mình, thế là lão cùng đi với Vương Giải Phóng đến nhà của Lâm Trạch Viễn. Lúc này nghe thấy Lâm phu nhân nói con trai mình đang uông rượu với bí thư Lâm, lão chợt ngây cả người. Lão còn chưa kịp phản ứng thì thấy con trai mình đang ngồi uống rượu đối diện với Lâm Trạch Viễn.