Bí Thư Trùng Sinh
Chương 996 : Thôn gạt xã, xã gạt huyện, huyện gạt đến quốc gia
Ngày đăng: 02:23 19/04/20
- Đổng Trí Tân cũng thật xui xẻo, người này ngồi trên vị trí chỉ huy còn chưa ấm chỗ, bây giờ thì tốt rồi...
Khi đám người bên dưới xì xào nghị luận thì Mễ Lưu Phương trầm giọng nói:
- Bí thư Vương, chuyện này nếu nói từ miệng của nhân viên chúng tôi thì thật sự có chút khô cứng. Lần này bác Triệu có đi theo chúng tôi, không bằng cho anh ấy tự nói ra, tự phản ánh vấn đề với lãnh đạo của mình.
Vương Tử Quân khẽ gật đầu trầm giọng nói:
- Vậy thì để cho bác Triệu phản ánh sự việc, nếu như công tác của chúng tôi thật sự có vấn đề, tôi cũng xin bày tỏ ý kiến của mình, đó là trách nhiệm của ai thì người đó phải gánh vác, tuyệt đối không nhân nhượng bất kỳ người nào.
- Bí thư Vương nói rất hay, tôi cảm thấy những người không đặt lợi ích của nhân dân lên hàng đầu thì căn bản phải chịu trừng phạt.
Mễ Lưu Phương nhìn Vương Tử Quân rồi dùng giọng chém đinh chặt sắt nói.
Triệu Xương Tỏa đi theo sau lưng Mễ Lưu Phương lúc này đã trở thành tiêu điểm của rất nhiều người. Đám người nơi đây còn chưa từng trải qua tình huống thế này, xem ra đây là công khai khiêu chiến, nếu như sự việc được chứng thực, lần này thành phố La Nam sẽ cực kỳ mất mặt.
- Các vị lãnh đạo...
Triệu Xương Tỏa mở miệng, giọng điệu có hơi run. Khi lão có chút run rẩy thì Mễ Lưu Phương đã lớn tiếng nói:L
- Đồng chí Triệu Xương Tỏa, đây là bí thư Vương và chủ tịch Lý của thành phố La Nam, anh có uất ức gì cứ nói ra, hai người bọn họ sẽ làm chủ cho anh.
- Bí thư Vương, chủ tịch Lý, nhà của tôi tổng cộng có tám mẫu đất, lần này giải tỏa bốn mẫu, bây giờ tiền bồi thường còn chưa được đưa đến tay, ngài...Ngài nói xem cả nhà chúng tôi sao có thể sống được?
Triệu Xương Tỏa quần áo tả tơi, nói mà lệ nóng tung hoành, thật sự khóc rống lên.
- Sao anh biết được?
Triệu Xương Tỏa thật sự không ngờ vị lãnh đạo nhìn qua cực kỳ khí thế kia lại biết tường tận như vậy.
Khi Triệu Xương Tỏa đang tỏ ra kinh ngạc thì Đổng Trí Tân chợt nói:
- Bác Triệu, nếu như tôi nhớ không lầm thì Đỗ Gia Trang có năm mươi hai mẫu đất được nhận bồi thường, có liên quan đến ba mươi hai gia đình, nhà bác được bồi thường nhiều nhất.
- Cụ thể nhiều ít bao nhiêu tôi không biết, nhưng thật sự là đúng ba mươi hai hộ.
Triệu Xương Tỏa suy nghĩ một lát rồi dùng giọng khẳng định nói.
Mễ Lưu Phương chợt cảm thấy có gì đó không đúng, vị chỉ huy trưởng này thật sự quá mức bình tĩnh, cũng quá mức tự tin, chẳng lẽ bên trong còn có sự việc gì khác sao?
Mễ Lưu Phương hít vào một hơi thật sâu, sau đó chợt nghĩ đến tình huống xảy ra trong phòng làm việc của thư ký trưởng Quan Vĩnh Hạ, khi đó thư ký trưởng cầm tờ đơn tố cáo hỏi vài vấn đề, chính mình lại cho ra lời đảm bảo với thư ký trưởng. Hắn mở miệng nói thành phố La Nam nhất quyết có xảy ra vấn đề ở phương diện đền bù giải tỏa.
Quần chúng cho ra phản ánh, hơn nữa phương diện đền bù giải tỏa thường chỉ cần điều tra là chuẩn xác, thế cho nên Mễ Lưu Phương mới cho ra lời khẳng định với thư ký trưởng Quan Vĩnh Hạ. Không ngờ công tác tiến triển đến bây giờ thì xem như khó giải quyết.
- Bác Triệu, số tiền liên quan đến đền bù tổn thất của thôn các bác là một triệu sáu trăm hai mươi lăm ngàn chín trăm bảy mươi ba đồng đã được chuyển đến tài khoản của thôn vào ngày mùng ba tháng mười hai. Theo như những gì tôi chứng thực, thôn đã dựa theo yêu cầu của bộ chỉ huy và chuyển khoản đến cho từng gia đình, hơn nữa theo thông báo của quỹ tín dụng xã, ngày mùng chín tháng mười hai đã chuyển cho từng hộ trong thôn. Tiền của nhà anh được chuyển khoản cho con trai cả là Triệu Đạt Doanh. Theo như phản hồi của ngân hàng, vào ngày mười hai tháng mười hai, con trai cả của bác đã đến rút đi số tiền đền bù này.
Đổng Trí Tân nói rồi lấy từ trong cặp ra vài tờ giấy của ngân hàng, sau đó nói tiếp:
- Trưởng phòng Mễ, đây là đơn từ chuyển khoản của ngân hàng cho thôn Đỗ Gia Trang, đồng thời những người con của bác Triệu cũng đã đến, đây là việc nhà của bọn họ, thế cho nên tôi muốn bọn họ chạy đến nói rõ tình huống.