Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 1014 : Anh hùng cái thế của ta 22

Ngày đăng: 04:08 30/04/20


“Đại nương tử?” Nữ nhân kia lập tức nhận ra Bách Hợp, không dám tin gọi cô một tiếng, rõ ràng là vô cùng giật mình khi thấy Bách Hợp tìm tới cửa.



Mấy tháng trước, cả nhà Chu đại quan cuối cùng cũng tìm được chỗ ở đâu vào đấy. Ban đầu lúc tịch biên gia sản, vì Chu đại quan còn ở bên trong nên hắn đã kịp giấu được một ít ngân phiếu nhỏ kẹp dưới nách, bởi vì số lượng cũng không nhiều, cho nên hắn mới giấu được, sau khi đến doanh châu hắn đem ngân phiếu đổi ra bạc, chuộc thân cho cả nhà, sau đó mua nhà mới coi như là ổn định lại.



Nhưng cuộc sống thì không thể giống như hồi sống trong phủ trước kia nữa, hơn một năm cả nhà đều phải ăn uống tiết kiệm. Không thể khát thì uống tổ yến, đói thì có đầu bếp nấu ăn ngon như trước đây nữa.



Bây giờ tất cả mọi chuyện đều phải tự làm, Chu đại nương tử trước kia mười ngón tay không đụng nước, cuộc sống cả nhà quá eo hẹp, sinh hoạt thì không thoải mái, khiến cho hai vợ chồng ốm yếu vàng vọt.



So ra thì Bách Hợp lại thay đổi rất nhiều, tuy rằng dọc đường đi lưu đày, Chu Bách Hợp và Chu Đại lang là người một nhà, bị hành hạ đến suýt chết, đến doanh châu liền bị người ta mua với giá của người chết, hồi đó không phải Chu đại quan không có tiền, thứ nhất có lẽ vào thời điểm quan trọng năm văn tiền cũng khiến cho Chu đại quan phải tiết kiệm, mài dao phải mài ở lưỡi, thứ hai là vì lúc đó Chu Bách Hợp bệnh có khả năng sẽ phải chết, nàng ấy gầy như vậy, ai cũng nghĩ rằng ko thể qua khỏi, lúc Chu đại quan nghe thấy cô bị người ta mua, hắn nghĩ rằng nếu mình bỏ năm văn tiền mua lại em gái cũng lãng phí.



Mấy văn tiền ném vào trong nước còn có thể nghe tiếng. Nếu chuộc em gái, không những không nghe tiếng, thậm chí còn phải bỏ tiền ra mua quan tài, vì vậy nên hắn mới không lên tiếng, mặc cho Bách Hợp bị người ta mua mất. Sau này hắn mới hỏi thăm được, hình như cô bị một tên Trương đồ tể mua về làm vợ.



Hắn vốn nghĩ rằng Bách Hợp chắc chắn sẽ chết, không ngờ Bách Hợp không những không chết mà còn sống rất khỏe mạnh, hơn nữa hình như cuộc sống còn tốt hơn cả nhà của Chu đại quan, chỉ mới mấy tháng không gặp, cô đã đầy đặn hơn rất nhiều. Bách Hợp mặc đồ bình thường, tuy rằng sạch sẽ, nhưng nhìn có vẻ giản dị. Đứng bên cạnh Bách Hợp là một người trẻ tuổi khoảng chừng hai mươi, nhìn mặt hơi hung dữ. Ánh mắt giống như muốn ăn thịt người vậy. Vóc người to con. Chu đại lang đứng trước mặt hắn, cao lắm cũng mới tới ngực hắn, thậm chí bởi vì hắn đứng trước cửa, Chu đại lang còn phải lùi về sau mấy bước.



Trong tay Trương Hồng Nghĩa còn đang cầm mấy cái túi được gói rất kĩ, hắn thấy đại tẩu nhận ra Bách Hợp còn gọi tên của cô, chắc chắn người kia chính là anh vợ của mình.




“Nếu có lòng bảo vệ trinh tiết, bị ép buộc quá thì cũng nên tìm cái chết, nàng ta lại tham sống sợ chết, vì mạng sống cam chịu gả cho một người buôn bán nhỏ, may là cha mẹ đều qua đời cả, nếu không cũng tức đến chết, cũng chỉ tiếc cho mối hôn sự ban đầu với Diệp thế tử.” Chu đại lang thở dài, Chu đại tẩu còn hỏi một câu: “Vậy vật họ đưa tới để lại hay là ném đi?”



Dường như hai người đi vào trong phòng, âm thanh ngày càng nhỏ, chỉ nghe Chu đại lang trầm ngâm chốc lát:



“Không nên ném, hiện trong nhà đang khó khăn, có thể tiết kiệm thì tiết kiệm đi.”



Nghe thấy những lời này, Trương Hồng Nghĩa làm sao có thể nhịn được nữa, hắn nắm chặt quả đấm, một chân đạp mạnh lên cửa, lực đạo của hắn cực kì lớn, hai cánh cửa kia nhìn vô cùng bền chắc, bị hắn đạp một cái, đong đưa lắc lư, “rầm” một tiếng, sau đó lung lay mấy cái, “ầm”một tiếng rớt xuống, bụi bay lên rất nhiều.



Nương tử bị nhục, trong lòng Trương Hồng Nghĩa giống như mình bị người ta đánh một bạt tay rất đau, khi cánh cửa rớt xuống, còn chưa vào nhà, hai vợ chồng Chu đại lang đã sợ hết hồn, kinh hoảng quay người lại, hắn vốn ốm yếu, lưng lại cong, khi hắn xoay người lại càng thấy rõ hơn, hắn hốt hoảng, thất thố la lên: “Ngươi muốn làm gì?”



“Làm gì?” Trương Hồng Nghĩa nắm chặt nắm đấm, hắn vốn không phải người tốt lành gì, nếu đây không phải là chỗ của đại ca Bách Hợp, hắn cần gì phải trịnh trọng như vậy, hôm nay tới còn bị người ta làm nhục, hắn không sợ mình đây là tự tiện xông vào nhà dân, bước nhanh tới chỗ của hai vợ chồng Chu đại lang, mỗi một bước giậm “Bình, bịch” trên mặt đất, Chu đại lang khiếp sợ nhưng lui về sau lại không được, hắn mới xách Chu đại tẩu lên như xách một con gà, trong tiếng hét chói tai của Chu đại tẩu, Trương Hồng Nghĩa dùng sức giật lại túi đồ trong tay Chu đại tẩu:



“Trả lại cho ta”!”